Trên đường về, tôi mới phát hiện cổ Giang Chiếu có vết thương, m/áu vẫn còn rỉ ra.

Trong anh có hộp th/uốc tế, để cồn iốt, băng cầm m/áu, gạc tế và đạc khác.

Anh ngửa cổ lên, thuận tiện cho tôi xử lý vết thương.

"Anh thường xuyên bị thương sao? Sao đạc đầy đủ thế?"

"Thỉnh thoảng."

Khi nói, hầu anh chuyển rõ rệt, rất quyến rũ.

Tôi nảy ý trêu đùa, đưa tay sờ rồi hôn nhẹ ấy.

Ngay sau, lòng bàn tay bỏng của Giang Chiếu cổ hơi thở đan xen.

Tôi thể mềm ra, để mùi th/uốc lá nhẹ bao phủ.

Mũi Giang Chiếu sát mũi khàn khàn quyến luyến.

"Làm nhé?"

Nghe như câu hỏi nhưng đầy tính đoạt, tựa lưng ghế đã được xuống.

Anh không nhanh không xoay bàn tay rộng bỏng quanh eo tôi.

Tôi ra người này rất thích sờ eo.

Không khí trở nên ngột ngạt, tôi nghẹt thở.

"Cộc, cộc, cộc."

Bên ngoài vang tiếng động, nào đó kính xe, nhìn không rõ.

Tôi gi/ật hốt, lòng Giang Chiếu: người."

Mặt anh lập tối vẻ khó chịu khi bị rầy, ánh nàn bị thay thế. Anh phủ áo người đảm bảo không hở nào rồi mới kính xe.

"Có việc gì?"

"Ch*t ti/ệt, thật có người này. Này anh bạn, tôi hỏng, trả anh 5000 đưa tôi một nhé."

Giọng nói trẻo mà ngớ ngẩn này...

Giang Trình Trạch?

Sao anh ta đến đây được?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Ly Hôn Xong Tôi Thành Tỷ Phú

Chương 11
Tôi vừa ký đơn ly hôn, tình địch đã thuê sát thủ quyết lấy mạng tôi – may mà hệ thống chen ngang, tiện tay tặng tôi danh phận tỷ phú để tôi nằm phơi nắng đếm tiền và cười vào mặt bọn khốn Ở đây, đàn ông yêu đàn ông là chuyện thường ngày, kết hôn công khai, hợp pháp hóa cả tình lẫn tiền – chỉ có yêu sai người mới là tội ác. Và tôi là con chó liếm ngoan ngoãn nhất bên cạnh Trịnh Dạ. Khi anh ta yêu, tôi tự giác lùi về tuyến sau. Khi anh ta chia tay, tôi là người đầu tiên mang đến sự an ủi. Tôi lặng lẽ nhìn anh ta và mối tình đầu chia chia hợp hợp, suốt tám năm trời. Cho đến ba năm trước, khi họ lại cãi vã không ngừng, Trịnh Dạ trong cơn tức giận đã kết hôn với tôi. Anh ta nói mình như chim mỏi cánh trở về tổ, cả đời còn lại chỉ muốn dừng chân vì tôi. Nhưng ngay hôm qua, mùi nước hoa quen thuộc của mối tình đầu lại vương trên cổ áo anh ta. Đêm đó, anh ta đưa cho tôi một tờ thỏa thuận ly hôn. Tôi nhướn mày, cầm bút ký tên mà không chút do dự. Bên tai, tiếng thông báo của hệ thống vang lên vui vẻ: [Đinh! Hai mươi triệu đã vào tài khoản. Chủ nhân, cuối cùng chúng ta cũng có thể rời khỏi cái mặt phẳng rác rưởi này rồi!]
0
4 Hung Trạch Chương 22
7 Vân Môi Chương 19
12 Vân Chi Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm