2.
Tôi chọn theo hay theo mẹ, nhưng chọn cần mà.
Tôi rằng mình mồ côi còn hơn.
Vẫn còn tốt hàng thử thất bại.
Năm 1 tuổi, sự nghiệp, gửi về quê để bà nội nuôi, bốn năm sau, em biết nói, đón về.
Thời thơ rời xa mẹ, những đó sẽ rất khó tạo mối qu/an h/ệ thân thiết họ, lẽ trời sinh nhạt, xa cách vậy.
Bố vẫn luôn ghé/t bỏ gần gũi họ, hai liền dạy dỗ theo sách vở, mình chăm sóc em lên, thế cô nhỏ hoạt bát dính người.
Năm 6 cơm em rót nóng họ, lùn tôi, lên chiếc ghế đẩu nhỏ tới ấm nước, cẩn té ngã, nóng đổ vào tạo vết s/ẹo xí, còn nhỏ h/ủy h/oại dung nhan.
Bọn rút kinh nghiệm, trước giờ để em vào cứ việc nhà em mười ngón tay dính chút xuân, nuông chiều trổ mã đẹp yêu, người đều khoe khoang đây đấy.
Người khác hỏi cau mày nhớ gì đó nhơ nhuốc lắm vậy, gh/ét bỏ hủy h/oại dung nhan xí, đùa giỡn nói: Đàn Nguyệt ấy hả, dọa người thế, để nó làm bẩn mắt người được.”
Không ai nhớ trước năm 6 tuổi, cô đẹp.
Năm 10 tuổi, đông giá rét còn bát, giặt quần áo, buốt khiến cảm, liền cao, khó chịu thút thít gọi mẹ, gọi tỉnh mất kiên nhẫn, nhưng vẫn chuyện ít th/uốc rồi về ngủ tiếp.
Không ngờ cả đợi hôm nhận độ trọng vấn đề, lúc v/iện thì quá muộn, bác sĩ nói cao, ảnh hưởng n/ão, này sẽ trở đần độn.
Bố hối h/ận, rút kinh nghiệm, này mỗi lần em chỉ cần ho tiếng, sẽ gấp lo lắng ngay, thậm chí đêm muộn sẽ v/iện kiểm tâm, em ốm sẽ luân phiên túc dốc lòng chăm nom.
Đáng tiếc, này lần nào nữa, chẳng giờ trải qua cảm giác chăm sóc thế.
Tiểu do n/ão đần độn, theo kịp độ lớp, thường xuyên chót, giáo viên nghị gia tôi, hoặc dành dạy bài.
Nhưng lúc đó việc làm đà phát triển, gia tôi, chẳng ngồi dạy làm bài, vả rằng ưu tú thì dù tác bên vẫn thi tốt, còn thi tốt do chưa đủ chăm chỉ gắng.
Thành kém, kỳ thi lên trung dự đoán, thi vào trường trung nhất.
Bọn cảm thấy mất mặt, cuối nhận dưng thế đem cả hy vọng mình lên người em Vừa hay việc làm ổn định và phát triển hơn, nhàn rỗi, gia cực giỏi dạy em nào dành đốc thúc tập.
Em vào trường ba tốt nhất phố xuất sắc.
Bọn vui cả mấy bàn tiệc chúc mừng khách sạn năm còn ý nói biết.
Lúc đó ký túc trường vì để đuổi kịp độ trường vùi n/ão đần, đành nỗ lực người khác thật nhiều họ.
Một người chị trường thấy m/ua về rằng chưa kịp đón bữa tiệc, nhiệt chị ấy đó.
Tôi hai ngắt, mơ mơ hồ hồ khách vừa vào cửa, nhìn thấy hào giới thiệu em người.
Thấy tôi, giác xị mặt, thấy ánh mắt họ, - người mấy ng/uội ngắt để túi ni giá rẻ - bỗng biết làm gì.
Sau đó biết, ý gọi đến, vì sợ người biết còn vừa vừa đần thì sẽ mất lắm.
Bọn quên rồi, trước khi n/ão hỏng, vẫn luôn toàn trường.
Năm ba, răng hô, hàng nhìn thấy cứ khuyên dẫn nha khoa xem, lải nhải nhàm tai, cuối dành khám.
Nha sĩ do xươ/ng hàm nhô ra, bẩm sinh, do di truyền, cần làm thuật chỉnh hàm Cân nhắc việc vào ba, việc rộn, lên đại rồi tiết kiệm làm thuật.
Đồng rút ra bài em răng, cận thị thì đeo kính áp tròng, c/ắt mắt hai mọc vết bớt, mọc ruồi kịp laser.
Những người này biết bé, ai lầm rằng em đẹp nhiên, ngưỡng m/ộ vết thâm mụn chẳng có.
Bây giờ 18, em 16, lớp 12, lớp 10.
Tôi xí, trầm lặng, đần độn, chào đón, em đẹp, khéo nói, thông minh, người người yêu thương.
Tôi giống mẫu thử thất bại, cả những bước ngoặt trải qua, đều sẽ bù lên người em gái.