Bói toán bắt quỷ

Chương 6

13/10/2023 12:06

Ánh mắt lạnh đi: “Cắn giữa, bôi m/áu lên đỉnh hắn!”

“Bây giờ, câu thì anh câu đó! Mau lên!”

Anh cả Thạch mới hoàn hồi gì mà cắn tay giữa ấn lên đỉnh trai.

Tôi trầm giọng: “Ngũ tinh trấn thái, quang chiếu huyền minh. Thiên thánh, hộ ta chân linh. Cự đại mãnh chế phục binh. Ngũ thiên thân diệt hình. Sở tại chi ngoại, phụng lập tức tuân ngay!"

Anh cả Thạch lắp bắp tôi.

Câu cuối cùng xong, cậu út Thạch đ/á chân dội, hít ngược lại một lớn, sắc mặt cuối cùng cũng ổn định hơn.

Hắn ta bị dọa sợ gần ch*t: “Vừa… vừa… vừa nãy có người bịt mũi em!”

Các dân mạng phát sóng cũng bị dọa sợ mất mật.

“Thật sự phải là kịch Sợ quá đi…”

“Gặp phải à?”

“Chắc phải là mười mấy công nhân đã ch*t vào mấy mươi năm trước công xưởng Hoa An đấy chứ?”

“Đúng là tin vào đại Lan được!”

Mà ba anh Thạch tâm trạng mà xem hình bình nữa chứ, quỳ sụp trên đất, vào thoại.

“Đại Lan c/ứu mạng với!”

“Chúng vẫn muốn ch*t độ tuổi xanh đâu!”

Tôi vừa thu dọn đồ nghề vừa nói: “Tôi phải rõ trước nhé, làm bên ngoài là có thu phí đấy.”

Đại ca Thạch gật liên tục: “Được, được, được, chỉ cần cô c/ứu chúng thì giá cả cũng có thương lượng được hết!”

dân mạng đó hài lòng.

“Cô chẳng phải là nhân ch/áy nhà, đến hôi hay sao?”

Tôi gì, ba anh Thạch đã tỏ ý bất mãn trước rồi.

“C/âm miệng giùm cái!”

“Đại sư, cô để bụng, để bụng.”

Nhưng lúc nãy, cửa công xưởng Hoa An đã mở được ra rồi.

Bọn đã thử rất nhiều cách nhưng đều mở được, trước mắt thì đã bị nh/ốt đây rồi.

Tin nhắn thoại cũng gửi được ra ngoài, chỉ có điều phát sóng vẫn đây.

Đại Lan là hy vọng duy nhất họ!

Tôi vác ba lô lên vai, cầm thoại đi ra ngoài.

Tôi đổi phát sóng lên thoại, họ: “Tôi cần một đồng để tới đó, mấy người chịu khó kiên trì nhé.”

Ba anh em: “...”

“Đại sư! Chúng đỡ nổi nữa rồi!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm