TƯỚNG QUÂN LÀ KẺ TRỘM HEO

Chương 3

29/04/2025 15:55

Để khỏi phụ lòng lộc lượng mỗi tháng, dốc hết tâm lực chiều chuộng nhân, khiến cảm thấy bỏ ra thật đáng.

Lão nhân thương nhớ Cố tiểu đã khuất, cúng ba nén hương tối, lại dâng hương cả ba buổi sáng-trưa-tối, ngày nấu món ngon tiến cúng, sưu tầm binh thư võ nghệ mà tiểu yêu thích khi còn để th/iêu gửi.

Lão nhân tuổi khẩu vị đích thân tới học nghề bếp hàng của tửu lầu một thành, ngày hóa đủ món ăn, tâm dâng cho lão.

Lão nhân mộng mị khó ngủ, bái học cách điều chế hương liệu, mỗi đêm đ/ốt trầm giúp yên giấc.

Vì sức của nhân, dẫn củng vui chơi, đ/á cầu khăn với các thị nữ.

Vận ăn nhiều, ăn mạnh.

...

Một tháng trôi qua, nhân tăng tám cân, cả tinh lẫn mạnh gấp bội.

Đến phát lộc, quản gia đặt phiếu năm lượng vào tay ta.

Ta đi lại tờ phiếu, đ/au lòng với theo: "Quản gia, người phát lộc nhầm rồi à? nhân chỉ định mỗi tháng lượng thôi mà?"

Quản gia kính giải thích: "Theo lệ cũ, lộc của nhân đúng là lượng."

"Nhưng và tiểu chiến công, đồ ban thưởng trong Phủ đệ lại ít nữ quyến, chỉ mình nhân tiêu xài, nhiên phải gia tăng."

Nói rồi lui quản gia chợt nhớ điều gì, lại rút chiếc trong ng/ực ra đặt vào lòng bàn tay ta.

"À, suýt nữa lại quên. Thưa nhân, khoá kho riêng của Cố tiểu quân. Tất cả khế điền trang và đồ ban thưởng năm qua cất tại đây."

"Thiếu nhân tùy ý kiểm kê."

Ta cầm đứng kho riêng, không ngừng:

Giang này! Nữ nhân ham lợi cũng phải giữ Ngươi vào chỉ để kiểm kê tài sản, tuyệt đối không mảy may lòng của cải của người khác.

Dù đã chuẩn bị tinh thần, khi mở cửa kho, vẫn bị vàng châu báu loà làm cho lóa mắt.

Từng hòm vàng xếp ngay ngắn, cổ vật danh đầy giá, thứ còn vứt lăn lóc.

Cầm vàng cắn thử.

Ừm... thật đấy!

Ta kìm lòng mấy lần buông vàng xuống, quay người cửa kho.

Thật ra vốn là người nguyên tắc, tin vượt qua mọi thử thách.

Nhưng kho tàng quá phong phú, nhìn thêm chút nữa thì e rằng khó giữ tâm ý.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Chơi Cùng Chú Nhỏ Của Bạn Trai Cũ

Chương 21
Tôi bị khiếm thính từ lúc sinh ra. Trong quán bar, Chu Vọng kẹp điếu thuốc bằng một tay, tay kia ôm lấy tôi. Bạn của hắn nhìn tôi một cái, rồi quay sang hỏi Chu Vọng: “Cậu thật sự thích đàn ông à? Thích cậu ta điểm gì thế?” Chu Vọng hờ hững đáp: “Ai mà thích đàn ông chứ? Tôi đâu phải đồng tính. Lần nào hôn cậu ta cũng thấy ghê.” Chu Vọng rít thuốc, nói. Người bạn kia cười cợt: “Nói vậy không sợ cậu ta nghe thấy à?” Chu Vọng cười dịu dàng với tôi, nhưng lời nói ra lại khiến toàn thân tôi lạnh toát: “Cậu ta ghét mấy chỗ ồn ào, mỗi lần đến đều không mang máy trợ thính, không nghe thấy đâu.” “Thế sao lúc đầu còn quen với cậu ta?” “Lần đầu tiên gặp gay ngoài đời.” Chu Vọng phủi tàn thuốc, vẫn giọng điệu hờ hững: “Muốn chơi thử thôi.”
1.33 K
4 Đêm Nghi Ngờ Chương 12
6 Diễn Chương 24
9 Quy Môn Chương 15
11 Tướng Tương Hợp Chương 15
12 Trường Nam Sinh Chương 11.2

Mới cập nhật

Xem thêm