Ta Không Thể Làm Thị Vệ Nữa!

Chương 8

12/12/2025 17:42

Chiếc quạt xòe rộng che khuất gương mặt y, khiến người ta không thể nhìn rõ biểu cảm: "Đi thôi."

Ta tưởng chuyện này đã qua đi, nào ngờ cơn thịnh nộ của Vương gia mới chỉ bắt đầu.

"Tiểu Cửu này, ngươi xem, chất liệu này tốt lắm, may y phục cho ngươi được không?"

"Đa tạ Vương gia, nhưng..."

"Tốt, tất cả số vải mới ra lò này đều đem may hết."

Ta còn muốn từ chối, y cười tủm tỉm: "Đợi ngươi cưới vợ, ta m/ua cho cả hai vợ chồng ngươi nhé?"

Ta: "..."

"Tiểu Cửu à, món điểm tâm này ngươi không thích sao? Lại có vị mới rồi, ta m/ua ít về nếm thử."

Nói là m/ua ít, nhưng suýt nữa đã m/ua sạch kho đồ ngọt trong cửa hàng.

Ta đưa tay ra ngăn lại, bị y nắm ch/ặt lấy: "Ái chà, nắm tay ta thế này, vợ ngươi không gh/en đấy chứ?"

Ta: "..."

Ta định rút tay lại nhưng không cựa quậy được, Vương gia lại giả bộ ủ rũ: "Than ôi, sau này khó mà gọi ngươi bảo vệ thân cận ta nữa rồi?"

"Không sao, nếu bị ám sát thì coi như ta xui xẻo."

Ta không nhịn nổi nữa: "Vương gia, trong phủ có thị vệ bảo vệ công khai lẫn ám vệ ngầm đều thân thủ phi phàm, nhất định sẽ bảo vệ ngài an toàn."

Vương gia giả vờ không nghe thấy, siết ch/ặt tay ta: "Thôi! Dù gì ta cũng sắp bị đ/âm ch*t rồi, Tiểu Cửu này, có thể thỏa mãn nguyện vọng cuối cùng của ta không?"

Ta nhíu mày định ngắt lời y, y lại áp sát tai ta thì thầm: "Trước khi ta ch*t, ngươi có thể tự nguyện để ta ph/ạt một lần không?"

Ta: "..."

Ta đờ người tại chỗ, ngây ra nhìn Vương gia, sau khi định thần thì cả mặt đỏ bừng: "Vương gia!!"

Vương gia không những không thu liễm, ngược lại còn nhướng mày đáp: "Ừ, ta đây, muốn ngay bây giờ à?"

Y còn liếc nhìn xung quanh: "Không ổn đâu? Ở đây đông người lắm."

Ta chỉ muốn thu nhỏ, bản năng muốn bỏ chạy, chợt nhớ ra tay mình vẫn bị y nắm ch/ặt.

Vương gia khẽ kéo mạnh, ta suýt ngã vào lòng y: "Lại định chạy nữa à? Đi đâu? Tìm vợ ngươi đấy hả?"

Ta: "..."

Ta buộc phải cải chính: "Vương gia, ta chưa có vợ!"

Vương gia "ồ" một tiếng: "Gấp gáp muốn rước nàng ta về lắm à?"

Ta: "..."

Ta ôm đầu bỏ chạy, Vương gia vẫn đứng sau vung quạt gọi: "Giỏi lắm, vì vợ mà ngươi bỏ mặc sinh mạng của ta rồi—"

Người trên phố nghe động tĩnh đều ngoái lại nhìn.

Ta chạy càng nhanh hơn, chỉ ước có thích khách giáng thế để bịt miệng Vương gia lại!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thân Nhập Cuộc, Đôi Bên Chìm Đắm

Chương 17
Tôi và em gái là con dâu nuôi từ bé mà ông trùm Cảng Thành chọn cho hai người con trai của ông ta. Tôi đi theo nhị thiếu gia hiền hòa, lễ độ; còn em gái tôi thì đi theo đại thiếu gia - kẻ nổi tiếng b/ạo ngược và trăng hoa. 20 năm ở bên cạnh, tôi chắn cho nhị thiếu gia mười chín lần nguy hiểm đến tính mạng, những v/ết thư/ơng nhỏ thì kể không xuể. Chỉ cần anh lên tiếng, dù là dao núi hay biển lửa, tôi cũng lao vào không hề chớp mắt. Anh thích sự trung thành của tôi, nhưng chưa từng để tôi phục vụ hay đến quá gần. Tôi cứ nghĩ anh gh//ét những vết sẹ/o đầy trên người tôi, nên chưa bao giờ dám vượt ranh giới. Rồi một vụ t/ai nạ//n giao thông xảy ra, đại thiếu gia ch//ết cháy trong biển lửa. Đêm tôi đến giữ linh, tận mắt nhìn thấy nhị thiếu gia ôm lấy em gái tôi – toàn thân đều là vết thương và thành kính hôn lên từng vết s/ẹo của cô ấy. “Những năm qua em chịu khổ rồi. Cuối cùng anh cũng có thể đường đường chính chính ở bên em.” Thì ra, người anh luôn giữ mình vì… là em gái tôi. Đêm ấy, anh nhìn tôi và nói: “Em ấy đã bị anh cả tr/a t//ấn lâu như vậy rồi, làm sao có thể để em ấy giữ tiết thờ chồng nữa? Em làm thay đi. Nhiệm vụ này còn dễ hơn mấy lần em suýt ch//ết trước đây, đúng không?” Tôi đồng ý. Xem như đây là lần cuối cùng tôi tuân lệnh anh. Không ngờ, ngay ngày thứ hai tôi “giữ lễ quả phụ”… đại thiếu gia lại trở về.
12.49 K
5 Vòng luẩn quẩn Chương 47
7 Ăn 2 Lương Chương 13
8 Phản nghịch Chương 23

Mới cập nhật

Xem thêm