Cậu Chủ Đừng Ép, Tôi Yếu Lắm!

Chương 01

07/02/2025 14:43

Chu Bạch là một người tràn đầy nhiệt huyết nhưng lại chỉ ba phút nóng vội.

Hai năm trước, trước khi lên máy bay, Chu Bạch đã thề thốt: "Ông đây nhất định sẽ học xong đại học ở Đức."

Tôi thì bảo: "Cậu đừng có mà học bốn năm đại học rồi sáu năm cũng không về được đấy."

Giờ thì hay rồi, chẳng cần đến sáu năm.

Mới có hai năm đã chạy về, không thèm học nữa.

Theo lời của cậu ấy thì nhà mình lắm cơ nghiệp thế này, thừa kế là được rồi, cần gì phải ngốc nghếch chạy đến cái nơi mà tốt nghiệp còn chưa chắc.

Nói cũng đúng, nhà họ Chu giàu nứt đố đổ vách, muốn gì được nấy, đến tôi còn được bao nuôi như một tên thư đồng cho cậu chủ cơ mà.

Nhưng vì giữ thể diện, nhà họ Chu gọi tôi là con nuôi thay vì thư đồng.

Vì Chu Bạch có sức khỏe yếu, nên tôi đã bị cố tình cho ở lại lớp để tiện chăm sóc cậu ấy.

Cũng chính vì sự chăm sóc này mà ngay ngày đầu tiên Chu Bạch về nước đã thổ lộ tình cảm với tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nói Một Đằng Làm Một Nẻo

Chương 22
Năm tháng huy hoàng nhất, tôi bỏ ra 10 triệu tệ bao nuôi một nam sinh nghèo. Chơi chưa đầy một năm, tôi thấy chán, liền đá gã đi. Không lâu sau, hắn ta ôm cả xấp kế hoạch kinh doanh cùng mấy chứng nhận bằng sáng chế đến tìm tôi, mắt đò hoe, hứa rằng hắn có thể nuôi tôi rồi. Khi ấy tôi đang trái ôm phải ấp, chỉ cười lạnh, bảo hắn ta cút càng xa càng tốt. 5 năm sau. Tôi vừa ngâm nga vừa rửa xe cho khách. Một chiếc Bentley màu đen chậm rãi dừng lại bên cạnh. Cửa kính hạ xuống...ô hóa ra là người quen. Một tấm thẻ đen được đưa tới trước mặt tôi: “20 triệu, một năm.” “Rửa xe à? Thế thì chắc phải rửa đến kiếp sau mất.” Lục Tri Cẩn lạnh lùng mở miệng: “Ngủ với tôi.”
208
5 Thai nhi quỷ Chương 27
12 Người thừa kế Chương 12

Mới cập nhật

Xem thêm