Thanh Sương Như Nguyệt

Chương 9 + 10

10/09/2024 11:19

9.

Bên ngoài từ đường.

“Nghịch nữ! Ngươi đúng là họa tinh mà!”

“Ngươi vừa về nhà đã khiến trong nhà gà bay chó chạy!”

“Ngươi giống hệt mẫu thân của ngươi, có nhất thiết phải khiến phủ Tướng quân mất hết mặt mũi không hả?”

Tống Khải Minh, phụ thân tốt của ta đang nổi gi/ận ch/ửi bới om sòm.

Ta lệnh cho người khóa cửa từ đường lại rồi đi đến trước mặt ông ta.

“Ông mới là kẻ làm cho phủ Tướng quân mất hết thể diện, ông sủng thiếp diệt thê, ông không xứng nhắc đến mẫu thân của ta.”

“Đúng rồi, giá y của mẫu thân ta đâu, của hồi môn của mẫu thân ta đâu, các ngươi dùng cũng thoải mái quá nhỉ?”

“Nội trong ba ngày, ta muốn nhìn thấy toàn bộ của hồi môn của mẫu thân ta, phần nào còn thiếu thì dùng ngân phiếu mà trả lại.”

“Nếu không thì đừng trách ta không khách khí!”

Ta quay người bỏ đi.

“Mẫu thân của ngươi là một cô nhi, nào có của hồi môn gì chứ?” Giọng nói sắc bén của Thẩm Như Vân truyền đến.

Ta trừng mắt nhìn bà ta: “Ngoại tổ phụ của ta là Tiêu gia, mãn môn trung liệt, năm đó khi mẫu thân ta thành thân, vì để bày tỏ tâm ý mà Hoàng thượng, Hoàng hậu, Thái hậu đều ban lễ vật hậu hĩnh, ban kỵ binh hùng hậu đưa mẫu thân ta đến cửa mà gả cho Tống gia, có phải phụ thân đã quên rồi không?”

Ta quay sang Tống Khải Minh hỏi.

“Cái này…”

Ông ta lại thêm một lần không nói nên lời.

Mẫu thân của ta là tướng môn hổ nữ, đáng tiếc là sau này lại biến thành tướng môn cô nữ, nếu không thì sao bà ấy lại có thể bị người ta ứ/c hi*p đến như thế?

Mẫu thân của ta không giống khuê trung nữ tử bình thường, trong lòng bà ấy luôn nghĩ đến đại nghị quốc gia thiên hạ, phụ thân ta lại không thể nhìn thấy ánh mắt ngưỡng m/ộ của bà ấy mỗi khi nhìn ông ta nên luôn trách cứ bà ấy không chịu yên ổn ở trong phủ đệ.

Mẫu thân của ta ăn ở trong quân doanh, vì triều Đại Thịnh mà lập đại công, nhưng ông ta luôn chán gh/ét việc mẫu thân của ta xuất đầu lộ diện, thậm chí còn cho phép thiếp thất của mình biển thủ của hồi môn của chính thê.

Bây giờ ta sẽ lấy lại tất cả những thứ mà họ đã lấy của mẫu thân ta.

10.

“Quá đáng lắm, quá đáng lắm rồi!”

“Sao họ có thể bôi nhọ tiểu thư như vậy chứ?”

Tiểu Hoàn vô cùng tức gi/ận, tự trách mình lúc đó không ở bên cạnh ta, nếu không thì nàng ấy đã có thể giúp ta dạy cho Thẩm Như Vân một bài học.

Mặc dù Tiểu Hoàn là nha hoàn nhưng nàng ấy lại giống tỷ muội của ta hơn.

Ở kiếp trước, sau khi ta ch*t thì Tiểu Hoàn cũng bị tr/a t/ấn cho đến ch*t, nghĩ đến đây thì ánh mắt của ta cũng trở nên lạnh lùng hơn.

Phó Cảnh Thần!

“Tiểu thư, người xem, hóa ra nhị tiểu thư lại muốn đưa ly rư/ợu đó cho tam hoàng tử.”

Đọc xong bàn thú tội của nhị muội và nha hoàn của nàng ta, ta bật cười.

Hóa ra thứ tình thâm mà Phó Cảnh Thần tự nhận đó cũng chỉ là mong muốn của một mình hắn mà thôi.

Đúng rồi, tam hoàng tử mới là ứng cử viên đầy triển vọng để thừa kế ngai vang, sao nhị muội lại không động lòng cho được?

Đáng tiếc, trời xui đất khiến thế nào mà Phó Cảnh Thần đã uống ly rư/ợu đó rồi lại cùng nhị muội làm ra chuyện tốt này.

Không quan tâm Tống Thanh Uyển muốn gả cho ai thì chuyện giữa nàng ta và Phó Cảnh Thần cũng đã định trước kết cục rồi.

“Tiểu thư, ám vệ quay lại báo tin, Trung Dũng Thế tử đã biết chuyện Hầu phu nhân chỉ đồng ý để nhị tiểu thư vào Hầu phủ làm thiếp, lúc đó hắn ta đang quỳ bên trong từ đường, nghe vậy nên kêu bà mối đến hỏi cưới nhị tiểu thư về làm thế tử phu nhân, Trung Dũng Hầu gi/ận đến nỗi dùng gia pháp, nghe nói hắn ta bị đ/á/nh đến mức m/áu ướt cả lưng áo.”

Trong giọng nói của Tiểu Hoàn là sự hả hê khó mà che giấu được.

Nghe được tin này thì ta rất vui, ăn cũng nhiều thêm nửa bát cơm.

Nhưng mà phía bên phủ tướng quân, Tống Thanh Uyển vì để không gả cho Phó Cảnh Thần mà tự xin đến gia tự.

Ta truyền lệnh xuống, chuyện Tống Thanh Uyển tự xin đến gia tự không ai được truyền ra ngoài.

Cùng lúc đó ta đã truyền tin ra rằng Thế tử của Trung Dũng Hầu phủ đã chiếm đoạt lần đầu tiên của tài nữ Tống Thanh Uyển, nhưng hắn chán gh/ét thân phận con do tiểu thiếp sinh ra của nàng ta nên không đồng ý cưới nàng ta làm chính thê.

Vì Tống Thanh Uyển thi từ xuất chúng nên khá nổi danh trong giới văn nhân.

Khi tin này được truyền ra khiến mọi người phẫn nộ.

Chỉ trong phút chốc mà thanh danh của của thám hoa lang Phó Cảnh Thần đã chạm đến tận đáy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Làm sao đây, tôi có con với sếp rồi!

Chương 11
Kinh nguyệt trễ hai tháng, tôi đi khám phụ khoa. Bác sĩ cầm tờ kết quả vừa làm xong, đẩy gọng kính một cái: “Chồng em đâu? Không đi cùng à?” Tôi lắc đầu, trong lòng dâng lên một dự cảm rất x/ấu. “Anh ấy bận công việc, không có thời gian.” Nữ bác sĩ tầm bốn mươi nhìn tôi một cái, ánh mắt hơi... thương hại. Tôi sợ đến mức tim muốn nhảy lên cổ, chỉ mong đừng phải điều tôi nghĩ đến. “Có th/ai rồi thì bảo chồng chăm em cho tốt. Bận gì thì bận, vợ vẫn phải đặt lên hàng đầu.” Quả nhiên—tôi có th/ai rồi. “Th/ai rất khỏe, tôi kê ít axit folic cho em dùng là được.” Tôi ngơ ngẩn cầm hộp th/uốc, ngồi xuống chiếc ghế dài dưới sân bệ/nh viện. Đầu xuân, nắng chiếu ấm ấm, nhưng toàn thân tôi lạnh buốt. Bởi vì tôi… không có chồng. Chỉ có một người bạn trai cũ. Và chúng tôi vừa chia tay tuần trước. Tôi hoàn toàn không biết phải làm sao với đứa bé này. Bảo bỏ thì tôi không nỡ. Giữ lại… thì thôi, sau này làm mẹ đơn thân vậy. Vất vả thì vất vả, nhưng còn hơn là hối h/ận cả đời.
20.31 K
2 Chúc Ninh Chương 15
6 Hoàng tử bé Chương 14

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Tôi tự tay hủy hoại con trai, dòng máu nhà hầu bị đoạn tuyệt.

Chương 5
Mọi người đều nói rằng tôi và chồng tôi, An Viễn Hầu Thịnh Lạc, hòa hợp như đàn cầm đàn sắt, vợ chồng yêu thương nhau, An Viễn Hầu yêu vợ mình đến mức điên cuồng, dù sức khỏe không tốt, vẫn không lấy một thiếp nào. Chỉ có tôi biết rằng chúng tôi chỉ kính trọng nhau như băng. Từ sau khi sinh con trai, sức khỏe của tôi liền không tốt, thường xuyên nằm bệnh trên giường. Bảo mẫu của con trai là do chồng tôi Thịnh Lạc cẩn thận lựa chọn để lại. Anh ấy rất hài lòng, con trai tôi cũng rất hài lòng. Bởi vì cô ấy là quả phụ của thuộc hạ của Thịnh Lạc. Trước đây là con gái duy nhất của Tề Thái Phó, chỉ sau đó phạm tội, bị lưu đày biên cương. Gặp phải An Viễn Hầu Thịnh Lạc đang trấn giữ ở đó, cùng thuộc hạ của anh ta lâu ngày sinh tình, đi theo người ta. Cuối cùng vì cứu Thịnh Lạc mà chết ở biên cương, đem quả phụ mang về.
Cổ trang
Cung Đấu
Nữ Cường
0