Cướp đoạt Pheromone

Chương 3

30/10/2025 16:00

Sau lần đ/á/nh dấu bốc đồng đó, qu/an h/ệ giữa chúng tôi trở nên kỳ lạ.

Tôi không biết ứng xử thế nào với kẻ th/ù không đội trời chung này.

Đang loay hoay, tôi thấy Giang Hoài dắt tay một Omega đi dạo ở vườn hồng.

Đó chính là Thời Á, Omega từng hẹn hò với tôi.

Mái tóc hồng óng ánh dưới nắng, đôi mắt sáng màu ngập tràn vui vẻ.

Giang Hoài nở nụ cười nhẹ nhàng.

“Giang học trưởng và Thời Á đúng là xứng đôi vừa lứa.”

“Ch*t mất, được thấy OTP thành đôi rồi.”

“Họ đính hôn rồi, sáng nay tin tức đã truyền khắp thiên hà.”

Là Alpha cấp S, tôi nghe rõ dù họ nói rất khẽ.

Những người đó chợt im bặt khi thấy tôi, rồi vội vàng chạy mất.

Cả trường đều biết mối th/ù giữa tôi, Giang Hoài và Thời Á.

“Lạc Nam Tinh, anh đến đây làm gì?” Thời Á nhìn tôi với ánh mắt phức tạp: “Anh biết rồi à?”

Nhìn đôi tay đang nắm ch/ặt lấy nhau của họ, lửa gi/ận trong lòng sắp th/iêu rụi lý trí tôi.

Giá như hôm đó tôi đừng c/ứu Giang Hoài.

“Tôi nên biết gì?” Tôi hỏi lại: “Cả thiên hà đều biết hai người đính hôn, chỉ mình tôi thì không à?”

Thời Á ấp úng, Giang Hoài nhíu mày đặt tay lên vai tôi.

Cậu ấy muốn tôi bình tĩnh.

Tôi siết ch/ặt cổ tay cậu ấy đến mức trắng bệch.

“Đừng nghịch ngợm.” Cậu ấy ngước mắt nhìn lên, nhẹ giọng nói: “Đánh nhau trong trường trừ 10 điểm.”

Tôi không định ra tay trước mặt Thời Á, nhưng cũng chẳng muốn nghe lời cậu ấy.

Chúng tôi giằng co.

Chuông thông báo vang lên, chúng tôi được triệu tập đến phòng giáo vụ.

Sinh viên năm 2 lần lượt đến trước chúng tôi.

Giáo viên hướng dẫn sắp xếp tài liệu, đưa cho mỗi người một bản.

“Sắp tới sẽ là giải đấu liên trường, tôi định để hai em cùng đội.”

Giải đấu liên trường cực kỳ quan trọng, liên quan đến việc xếp hạng trường và tuyển sinh năm sau.

Năm ngoái Học viện Rhine có thành tích không khả quan, nếu năm nay thất bại nữa thì năm sau sẽ rất khó tuyển sinh.

“Không được! Em có thể cùng đội với bất kỳ ai, trừ cậu ta!” Tôi phản đối kịch liệt.

Đùa à? Có ch*t tôi cũng không cùng đội với Giang Hoài.

Nếu để đám kia biết tôi hợp tác với cậu ấy, chắc sẽ cười vỡ bụng mất.

Giang Hoài nghe vậy vẫn điềm nhiên, ngón tay thon dài nhịp nhàng gõ lên ghế.

Giáo viên kinh ngạc hỏi: “Hai em có mâu thuẫn à?”

Tôi chưa kịp đáp, giọng nói lạnh như băng của Giang Hoài đã vang lên: “Không có. Chỉ là mấy hôm trước, khi em vào kỳ mẫn cảm…”

Ch*t ti/ệt!

Tôi vội bịt miệng cậu ấy lại.

Đồ khốn, chẳng biết kiêng dè gì cả!

“Em không tham gia cũng được. Nhưng nếu vậy, em sẽ trượt môn vì thiếu tín chỉ đấy.” Giáo viên chỉ vào bản kỷ luật trên máy tính.

Tôi nghiến răng nghiến lợi: “Được rồi! Em tham gia.”

Giang Hoài vẫn thản nhiên đứng bên cửa sổ.

Ánh sáng phủ lên đôi vai g/ầy, cậu ấy hơi rũ mắt, cổ tay trắng nõn còn in hằn vết đỏ mà tôi vừa cào cấu.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm