Cá Chép Đen

Chương 4

13/06/2025 11:57

Đến trường, bạn cùng bàn mới của tôi lại bắt đầu lắc lư cái mai rùa của mình.

Trước đây tôi từng gọi đó là "mai rùa", cậu ta còn gi/ận dỗi, nhất quyết nói đó là "bảo vật tổ tiên để lại", có thể dùng để bói quẻ.

Khương Thượng lắc một lúc thì bị cô giáo chủ nhiệm đứng ngoài cửa sổ phát hiện.

Chờ cô bước vào và thu cái mai rùa đi, cả người cậu ta như xì hơi, đổ gục xuống bàn.

Tôi không nhịn được trêu:

"Đại sư Khương, sao thầy không bói trước được kiếp nạn này?"

Khương Thượng nghe xong đỏ bừng mặt, ấp úng nói:

"Cậu không hiểu gì cả! Người làm bói toán không thể tự đoán vận mệnh của mình!"

Nói xong, cậu ta quay lưng lại, không thèm để ý đến tôi nữa.

Một lát sau, Khương Thượng quay sang đòi xem bát tự của tôi.

Cậu ta bấm ngón tay tính toán, rồi nhíu mày:

"Chà chà, bát tự của cậu… nguy hiểm đấy."

Tôi nghĩ cậu ta chỉ đang đùa, nên không để bụng.

Ai ngờ Khương Thượng càng nói càng nghiêm túc:

"Theo tôi thấy, mệnh của cậu… là mệnh bần hàn!"

Tôi liếc nhìn Khương Thượng đang chăm chú bấm tay rồi đảo mắt.

Bạn ngồi bàn trên nghe thấy thì bật cười:

"Đại sư Khương, nhìn bạn cậu đi, bố cô ấy là nhà đầu tư nổi tiếng nhất thành phố này đấy."

"Còn mệnh nghèo? Giàu nứt đố đổ vách ấy chứ."

Tôi tiếp tục đảo mắt ngán ngẩm nhìn Khương Thượng.

Không ngờ cậu ta lại đỏ mặt, quên cả việc che chiếc răng cửa bị sứt, lớn tiếng nói:

"Không thể nào! Tôi đảm bảo không đoán sai!"

"Trừ phi… có vật linh dị nào đó đã thay đổi vận mệnh cho cậu."

"Chỉ là không biết theo hướng tốt hay x/ấu…"

"Hơn nữa, mệnh cách này rất nguy hiểm."

"Nếu cậu sinh sớm hơn một giờ thôi thì… đã là mệnh không thể trưởng thành rồi."

Hơi thở tôi đột nhiên nghẹn lại.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Hương Trúc và Sô-cô-la Đen

Chương 14
Tuyến thể vốn khiếm khuyết đột nhiên phân hóa, cơn sóng nhiệt tình bùng lên dữ dội, thế mà Bùi Dịch lại ném tôi cho em trai hắn. Hắn lạnh lùng: "Cậu là Beta nam, không chịu nổi Alpha đâu." "Em trai tôi là Beta, vừa vặn hợp với cậu." Nhưng hắn không biết, em trai hắn là A giả B, còn tôi thì phân hóa muộn. Suốt tháng sau đó, tôi không gọi một cuộc điện nào, không nhắn một tin nhắn nào cho Bùi Dịch. Bùi Dịch cuối cùng không ngồi yên được, tìm đến tận nhà đòi người, nhưng bị mùi tin tức tố đậm đặc xộc vào choáng váng. Người đàn ông vốn luôn lạnh lùng tự chủ thất thố gào thét: "Cậu ấy là chị dâu mày, sao mày dám?" Chàng trai trẻ ôm lấy tôi, đuôi mắt đầy vẻ thỏa mãn: "Anh à, đừng hung dữ thế, làm em dâu của anh sợ đó."
1.29 K
7 Chúng Ta Chương 18
8 Thần Dược Chương 15
10 Bé Lục Cục Cưng Chương 19

Mới cập nhật

Xem thêm