Nghe Nói Hoàng Thượng Thích Nam Nhân

Chương 13

06/03/2024 10:14

25.

"Tử Tiêu ca, ngươi thu ki/ếm trước đi." Tiểu hoàng đế từ từ đi về phía ta, dùng tay đẩy lưỡi ki/ếm trên cổ Tĩnh Vương ra.

Sau đó y kéo một ống tay áo của ta, đứng ở trước mặt ta.

Y nói: "Đột Quyết nhìn chằm chằm như hổ đói, triều đình đang lúc dùng người, nếu hôm nay Lâm tướng quân có chỗ nào đắc tội Tĩnh Vương, mong Tĩnh Vương lượng thứ."

Sau đó y đi đến trước mặt Tĩnh Vương.

"Tang Dương vốn là không có ý định với ngôi vị hoàng đế, nếu đại hoàng huynh nguyện ý, ta nguyện ý nhường lại ngôi vị cho hoàng huynh, chỉ cầu trăm họ không rơi vào nước sôi lửa bỏng."

Tĩnh vương đưa tay lau vết m/áu trên cổ, cười lạnh một tiếng xoay người rời đi.

Tiểu hoàng đế khép cửa phòng lại, đứng trước mặt của ta, y đưa tay lau mặt ta, nhỏ giọng hỏi: "Có đ/au không?"

Ta cười khổ trong lòng, trên mặt lại không thay đổi chút nào, "Ngươi cái gì cũng biết?"

Y ngẩng mặt lên, "Tử Tiêu ca, ta là Hoàng thượng, có cái gì mà ta không thể biết đây."

"Ta vẫn luôn biết, bao gồm chuyện ngươi và đại hoàng huynh đã từng yêu nhau..." Y kéo tay ta, "Nhưng đó chỉ là đã từng không phải sao? Ngôi vị hoàng đế cùng giang sơn vốn cũng không thuộc về ta, ta có thể trả lại cho hắn, nhưng là Tử Tiêu ca..."

Y nháy mắt, sợ nước mắt chảy ra: "Ngươi là người ta cư/ớp được, ta không thể đem ngươi trả lại cho đại hoàng huynh."

Ta nhìn y, nghiêm túc nói:

"Ta là của người."

26.

Ta cảm thấy mình đi/ên rồi.

Ta hôn lên môi Tang Dương như một kẻ mất trí, đẩy ngã y xuống giường, x/é rá/ch quần áo cản trở.

Từ trước đến giờ, ta đều cảm thấy mình là một người có lý trí, cho đến bây giờ...

Ta không kịp chờ đợi mà tiến vào y, hai tay không tự chủ mà vuốt ve thân thể r/un r/ẩy của y. Dù đã trải qua bao nhiêu lần, tư vị này vẫn như lần đầu tiên, tựa như nghe y ở dưới thân ta rên rỉ, thở dốc, khóc nỉ non, ta mới có thể tìm được bản thân chân chính.

Y nói đ/ứt quãng: "Phụ hoàng... Thật xin lỗi ngươi cùng Hàm Nhi, ta đem mình... bồi thường cho ngươi..."

Ánh mắt ta u ám, dùng sức xâm nhập vào y, bản năng khát m/áu mà ta đã từng nghĩ mình giấu giếm rất tốt, vào giờ khắc này bùng phát trong cơ thể.

Y cắn ch/ặt môi dưới, mang theo cả thống khổ và vui sướng.

Ta lại gần bên tai y, trầm giọng nói: "Tang Dương, không cần kiềm chế mình, ta muốn nghe."

Hai mắt y mơ màng.

"Tử Tiêu ca..."

Tiên hoàng nghi ngờ phụ thân.

Một ly rư/ợu đ/ộc, ch/ôn vùi Trấn Bắc tướng quân mấy đời trung quân.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
11 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
12 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.

Mới cập nhật

Xem thêm