Thế là tôi trở thành bạn trai giả của Ninh Thiện Chi.
Mặc dù đêm đó chúng tôi đã có vài hành động thân mật trong phút bốc đồng,
Nhưng tôi lại nhanh chóng thấy hối h/ận.
Sự thật chứng minh: ban đêm không nên đưa ra bất kỳ quyết định nào.
Nhìn đám fan hâm m/ộ đi/ên cuồ/ng đang xúm quanh một Alpha nào đó trước mặt,
Với một con cá mặn sợ xã giao như tôi, tôi chỉ muốn quay đầu bỏ chạy.
Nhưng phía sau còn có Ninh Thiện Chi đang cắn khăn tay, trông tội nghiệp như sắp khóc.
“Anh Văn Dụ, anh muốn chơi rồi bỏ em sao?”
Tôi đỡ trán.
Cuối cùng vẫn cứng đơ người để cậu ta kéo ra ngoài.
Tôi cực kỳ khôn ngoan đeo kính râm to che nửa mặt.
Cả ngày hôm đó tôi sống trong nước sôi lửa bỏng.
Có cậu trai rực rỡ như ánh mặt trời đi bên cạnh, tôi có cảm giác như bị hàng trăm con mắt xuyên thấu người.
Mà Ninh Thiện Chi đúng là đáng thương thật, sống thế này mỗi ngày chắc mệt ch*t.
Tới tối thứ sáu, Ninh Thiện Chi nhận được một cuộc gọi rồi rời đi.
Tôi cuối cùng cũng được yên thân nửa ngày.
Tôi tự nhủ, mình chỉ là một Beta hay giúp đỡ người khác.
Là bạn bình thường của Ninh Thiện Chi, tôi đã làm quá đủ rồi.
Tôi có tình có nghĩa, không thẹn với lòng!
Cuộc sống kiểu này tôi không chịu nổi thêm ngày nào nữa.
Phải nói chuyện dứt khoát với Ninh Thiện Chi thôi!