Chiếc Kén Đó Tôi Không Cần

Chương 7

11/07/2024 16:16

7.

A?

A? ?

Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?

Chu không trai sao?

Vậy nãy, chẳng tôi…..

Đầu óc chợt trở nên r//ố//i b//ời.

Hình như đã cáo trạng người hơn nữa người trông rất yếu đuối.

Thái độ của đi///ên với bình thường, điều chứng tỏ rằng, ta không sợ Uyên.

Bây hai người vẫn đang giằng với nhau, nhìn trông đ//á-n/h nhau rồi.

Làm giờ, lúc gấp đến độ muốn khóc thì tiếng.

Ngược với hai người bọn tôi, ta trông rất thong dong điềm tĩnh, khẽ cười giải thích:

“Anh ấy việc nên nhờ đến họp phụ cho cậu.”

Chu nói dễ dàng tách ra.

Anh về phía tôi, cởi áo vest ra, tay nới lỏng cà vạt, điệu thành nhác.

“Còn nữa, là anh, nói chuyện với tôi, lễ phép--”

Âm thanh ở đuôi dài phá luồng không khí, ra đo`n nhanh chuẩn hu//n–g á//c.

“Mẹ nó! Uyên, b//ệ-n//h à!”

Chu t–ức giậ–n, ngay lập tức trả.

Trái tim như muốn vọt cổ kết quả…

Quyền cước của rất lưu chỉ với hai ba cú đ/á–n—h đã chiếm lợi thế.

Ôi? như nhìn thấy dáng đáng tin của ấy nhưng không chắc lắm, nhìn xem đã.

“Được rồi.”

Chu dùng áo khoác t—ró–i dùng sức buộc ch/ặt.

Sau khi xong, nghiêng người nói chuyện với tôi.

“Yêu cầu của em, sẽ ghi nhớ kỹ.”

Áo sơ mi người vì đ—á—nh nhau mà trở nên nhĩ, nhưng tăng chút khí phách thiếu niên cho anh.

Nhưng lời nói của đỏ bừng cả hai tai.

“Yêu cầu gì? Hai người mới nói chuyện gì?”

Chu nộ nhìn dáng của tôi: “Mạnh Noãn, đỏ mặt!”

“Mau nói đi, nói cho biết với thằng ch* đã cái gì?!

Tôi thể nói ra được!

Cũng không cho ta hội tiếp tục chất vấn tôi, quả quyết đóng gói người đi.

Chỉ để mình ở cùng mới cà vạt bị ném mặt đất.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm