Thẻ Thi Ma Qủy

Chương 2

11/08/2025 17:28

Tôi ngồi trên ghế, toàn thân lạnh run.

Nếu lúc nãy tôi thực sự làm theo những gì trên mảnh giấy. Bạn cùng bàn phía trước có lẽ đã không ch*t?

Tôi mở mảnh giấy đó ra, tim đ/ập thình thịch. Chữ trên mảnh giấy đột nhiên thay đổi: "Hãy t/át vào mặt thí sinh ngồi hàng cuối cùng một cái. Nếu không, ba mươi giây sau hắn sẽ ch*t."

Vì cái ch*t của bạn cùng bàn phía trước, tôi cảm thấy vô cùng hối h/ận.

Nếu tôi làm theo tờ giấy, có lẽ cô ấy đã không ch*t!

Lần này, một mạng người nữa lại nằm trong tay tôi.

Tôi không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng đứng dậy, đi đến hàng cuối cùng. Thật trùng hợp, hàng cuối cùng cũng là người cùng trường với tôi.

Hắn cao lớn, thân hình vạm vỡ, là tên c/ôn đ/ồ nổi tiếng trong trường. Trông rất hung dữ, tôi rất sợ hắn, bình thường thấy là tránh xa.

Tôi hít một hơi thật sâu, giơ tay ra, t/át mạnh vào mặt hắn một cái.

Tên c/ôn đ/ồ sững sờ một chút, rồi nhanh chóng hồi tỉnh: "Mẹ kiếp, mày dám đ/á/nh tao?"

Hắn đ/ập mạnh xuống bàn, đứng dậy, túm lấy cổ áo tôi, ép tôi vào tường. Tay kia nắm ch/ặt, giơ lên, chuẩn bị đ/ấm vào mặt tôi.

Ngay khi tôi vô thức nhắm mắt lại, chuẩn bị đón nhận cơn đ/au dữ dội. Bỗng nhiên vang lên một tiếng n/ổ ầm.

Tôi và tên c/ôn đ/ồ cùng quay đầu nhìn về hướng phát ra tiếng động. Chỉ thấy chỗ ngồi vừa nãy của tên c/ôn đ/ồ, bỗng nhiên sụt xuống. Bụi m/ù mịt, cái hố dường như rất sâu.

Nếu tên c/ôn đ/ồ vừa nãy không đứng dậy, có thể tưởng tượng, hậu quả sẽ thế nào.

Tên c/ôn đ/ồ sững sờ một chút, buông tôi ra: "Thằng nhóc, mày c/ứu tao?"

Rất nhanh, tên c/ôn đ/ồ cũng phát hiện ra điều bất thường: "Sao bọn họ không có phản ứng gì?"

Động tĩnh lớn như vậy, giám thị và thí sinh, đều không hề để ý!

Cùng lúc đó, tôi nhìn thấy hai người mặc áo choàng trắng, đang ngó nghiêng ở cửa lớp, trên mặt lộ vẻ thất vọng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tôi nghe thấy tiếng lòng của mục tiêu công lược

Chương 10
Tôi đã công lược Tần Hoài suốt 3 năm, làm người “vợ” hiền thục nhất, chăm sóc anh từng li từng tí, vậy mà vẫn chẳng thành công. Hệ thống thở dài: [Cậu là lứa kém nhất mà tôi từng dẫn dắt.] Sau khi rời khỏi hệ thống, tôi thấy cả người nhẹ nhõm. Tôi biết Tần Hoài chưa từng thích tôi, kết hôn với tôi cũng chỉ là vì tức giận với bạch nguyệt quang mà thôi. Hôm đó, tôi vẫn đưa tập tài liệu cho anh, nhưng lần đầu tiên không chủ động hôn anh, cũng chẳng nói câu “em yêu anh”. Tôi nhìn môi Tần Hoài không hề động đậy, nhưng trong tai lại vang lên giọng nói của anh: [Sao hôm nay vợ không hôn mình? Bây giờ mình sống được là nhờ nụ hôn buổi sáng của vợ đấy, có phải hôm qua mình quá hung dữ với em ấy không? Cái hệ thống chết tiệt này bắt mình phải làm lốp dự phòng bám đuôi, vợ tốt thế này sớm muộn cũng bị mình dọa chạy mất. Thật muốn đè em ấy xuống ngay cửa ra vào rồi… Bíp bíp bíp…] Sáng sớm tinh mơ, tôi chỉ cảm thấy tai mình vừa bị tra tấn…
456
4 Hàng hạng hai Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm