Lão Đại và Lão Nhị đi ăn khuya về, tôi đã về giường nằm.

Còn Sở Từ thì lại chui vào phòng tắm tắm rửa.

Tôi chép miệng.

Cuối cùng cũng được nếm thử, cảm giác còn sướng hơn sờ.

Quá đã.

Tôi chẳng lo Sở Từ sẽ thấy kỳ quặc gì.

Bởi vì thằng này mồm mép điêu toa, chơi đùa không có giới hạn.

Mà quan trọng hơn, có khi nó còn chẳng có n/ão yêu đương.

Hồi trước, hoa khôi ngành tôi đuổi theo Sở Từ suốt một tháng trời.

Cô ấy cứ đợi hắn đ/á/nh cầu lông xong thì đưa nước, hét cổ vũ.

Kết quả, người ta đ éo thèm đoái hoài.

Cuối cùng, hoa khôi cùng ba cô bạn thân chặn Sở Từ lại trong hành lang, giọng ngọt ngào hỏi:

"Em thích anh cả tháng rồi, sao anh vẫn không theo đuổi em?"

Sở Từ chỉ nhàn nhạt liếc cô một cái:

"Em thích tôi, liên quan gì đến tôi?"

Một trận thành danh.

Câu này quá strong, đến mức tôi hoàn toàn không thể liên hệ tên ngáo này với một cao thủ tình trường.

Dần dần, trường học rộ lên lời đồn:

Tân sinh viên đẹp trai nhất, cool ngầu nhất khoa thể dục....không thích con gái.

Mà cái tin này, bị chứng thực sau một vụ hiểu lầm giữa tôi và Sở Từ.

Làm ba hắn nửa năm, cuối cùng Sở Từ mời tôi đến xem hắn thi đấu.

Hắn học chuyên ngành cầu lông, mỗi lần bật nhảy đ/ập cầu, cơ bắp căng tràn sức bật tạo nên một đường cong đầy lực.

Mỗi khi thắng một ván, hắn lại cười với tôi từ xa.

Mặt hướng về tôi, vén áo lên lau mồ hôi.

Giọt mồ hôi men theo cơ ng/ực, trượt xuống, ẩn vào những đường nét săn chắc của cơ bụng.

Nhìn mà ngứa cả tim.

Cuối cùng, khi hắn thắng chung cuộc, hắn lao về phía tôi, định làm một cú trượt gối ăn mừng.

Tôi cũng phối hợp, trượt gối giang tay chờ đón.

Nhưng Sở Từ không thắng được quán tính.

Khi trượt gối xuống, hắn loạng choạng.

Giây tiếp theo....

Cả khuôn mặt đ/ập thẳng vào chỗ hiểm của tôi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
8 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm