Bào thai âm

Chương 12

10/04/2024 20:37

Chờ đến lúc tôi gi/ật mình tỉnh lại thì trời đã sáng rồi.

Lục Thâm đang ở dưới bếp nấu súp cho tôi.

Từ sau khi mang th/ai, ngày nào Lục Thâm cũng đều làm món súp mang đến cho tôi.

Lục Thâm cẩn thận từng chút một mà mang chén súp tới trước mặt tôi.

Tôi thoáng nhìn qua, lập tức nhíu mày.

Nước súp ửng lên một màu đỏ q/uỷ dị.

Màu của nước súp ngày trước đều là màu trắng ngà nhàn nhạt, nhưng hôm nay lại đỏ đến mức như biến thành màu đen.

Thậm chí còn tỏa ra một mùi tanh đến khó ngửi.

Lục Thâm lau mồ hôi trên trán, nói:

"Canh này anh hầm rất lâu, tranh thủ uống khi còn nóng đi."

Trong lòng tôi vẫn hoài nghi ngờ, dùng muỗng khuấy vào trong chén.

Giây sau đó đã múc lên được một vài miếng da lông.

Suýt chút tôi đã nôn ngay tại chỗ.

Lúc này, điện thoại của tôi lại nhận được tin nhắn riêng của Cố Thanh.

"Nhớ kỹ, cô không thể tiếp tục ăn động vật sống nữa, nếu không âm th/ai sẽ chào đời sớm hơn, tới lúc đó không ai c/ứu được cô đâu."

"Bây giờ có phải cô cũng đã nhìn thấy những chuyện bất thường trong nhà rồi đúng chứ? Ví dụ như đồ ăn mà chồng cô đã chuẩn bị cho cô, sở dĩ trước đó cô ăn được rất nhiều động vật sống là vì sức mạnh của âm th/ai đã che mắt của cô, khiến cô nghĩ rằng đó là đồ ăn bình thường."

"Tối qua cô đã uống bùa của tôi rồi, lại đ/ốt nhang nữa, thứ đó đã không thể che mắt cô được nữa."

"Cho dù chồng cô có nói với cô cái gì, cũng đừng tin lời anh ta."

"Nhưng nhất định không được để chồng cô biết cô đã có thể nhìn ra được mấy thứ này rồi."

Sau lưng tôi bỗng đổ mồ hôi lạnh.

Hai con mắt không hề giống mắt người nổi lên từ trong chén súp.

Trong phút chốc, mặt tôi c/ắt không còn chút m/áu.

Lục Thâm còn tưởng là tôi không nhìn thấy, dịu dàng múc tròng mắt đó lên rồi đưa tới bên miệng của tôi.

"Nào, Yểu Yểu, cục thịt này là anh mới làm, rất tươi ngon."

Tròng mắt nồng nặc mùi m/áu tanh đó được đưa tới bên miệng của tôi.

Vầng trán tôi túa đầy mồ hôi lạnh, môi cũng r/un r/ẩy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm