Tháng ba xuân về, phủ Minh đón dâu.
Ta được Cố Chỉ cõng kiệu hoa.
"Vẫn Chiêu Chiêu biết người, năm ngoái cõng Cố suýt chút nữa làm ta kiệt sức."
ta nhoẻn miệng cười lớp khăn che mặt.
Cố đã mang th/ai hai tháng rồi, vậy mà vẫn cãi nhau như xưa.
Kiệu đung khe hở muốn ngắm người trên ngựa phía trước, không ngờ lại chạm mắt A Tri tỷ.
A Tri tỷ ánh mắt đầy niềm vui.
tai đỏ mặt vì cười của chị, vội quay đi.
Kiệu dừng, được bước người ôm ch/ặt lấy tai.
Bước bếp lửa, lạy trời đất.
Một đầu dải lụa đỏ nối đầu kia nối ca.
Khăn che mặt đỏ che khuất tầm nhìn, ta chẳng chút sợ hãi, để dắt bước.
Sau khi tấm khăn được một bàn tay thon dài gỡ xuống, ta ngẩng thấy người ánh nến mỉm cười.
"Ca.."
ta ngại ngùng cúi gằm mặt.
"Ca đây."
Hắn nắm tay ôm vào lòng, ấm áp trang trọng: Chiêu của từ nay về sau sẽ thê tử duy nhất của ta."
Nụ hôn ca đặt hàng mi cong chạm mũi, ta nghe hắn thì "Đời này được Chiêu Chiêu, cũng trời ta chẳng bạc."
- Hết -