16.
“Làm thế?”
Chu Dư thảm cảnh thì gi/ật mình.
Tôi gượng cười.
“Chu còn định ở đây bao lâu Ông nội vẫn chưa gi/ận à?”
“Chưa. Ông nói nếu dẫn bạn gái thì ông sẽ nghiền thành tro rải xuống biển.”
“Vậy thì tự đi thuê nhà mà ở, giàu thế cơ mà.”
“Có chỗ ở phí thì tốn tiền?”
Bà đây chịu rồi.
Không biết vì bị mắc mưa mà hoàn toàn n/ổ, tiếp đẩy tính xa.
“Chu quyết muốn bám lấy đúng không?”
“Được, nhà cho ở, nhưng tiền thuê nhà.”
Tôi tiếp dạng chân ngồi lên đùi anh, vòng tay qua cổ đầu xuống hôn anh.
Anh bị hành động làm cho ngờ, trong lát đẩy ra.
Nhưng tất nhiên hôn thật, chỉ lại cách một centimet.
Tôi chỉ dọa thôi.
“Xuống Anh mặt đi, vẻ mặt chút tự nhiên.
“Không xuống.”
Chu Dư cụp mắt tôi.
Lông mi rất dài, môi cũng đỏ.
Ch*t ti/ệt, trước đây lại ta đẹp trai như vậy nhỉ.
Nếu mà phát hiện sớm thì lẽ sẽ đấu khẩu với từ đến giờ.
Nhìn nhau giây, bắt đầu đ/ập rộn lên.
Tôi kìm nước bọt.
Trong lát, bầu khí m/ập mờ tràn khắp nơi.
“Chu thể hôn không?” Tôi nhỏ giọng hỏi anh.
Anh nói yết hầu chuyển động lên xuống, giây tiếp giữ ch/ặt lấy đầu và hôn một cách mãnh liệt.
Nụ hôn rất nồng nhiệt, bị hôn tới phân biệt nam bắc.
Mãi đến khi thở nổi, mới buông ra.
“Còn không?” Anh giọng hỏi tôi: “Trêu chọc nhiều lần như vậy, sự làm gì em à?”
Tôi còn chưa kịp nói đột nhiên sự biến hóa bộ phận nào đó.
Chờ lúc đó lập tức nhảy xuống khỏi đùi anh.
“Không… nữa.”
Tôi trối ch*t.
Trốn trở phòng.
Nghĩ tới cảnh vừa rồi, bây giờ vẫn còn mặt đỏ run.
Anh gõ cửa phòng tôi.
“Mở cửa.”
“Tôi mở, bi/ến th/ái.”
“Em cầm điện thoại di động vào, người gọi này.”
“À.”
Tôi mở cửa cho anh, lễ phép lại đằng một bước.
“Đó phản ứng sinh bình thường, liên quan đến việc bi/ến th/ái không.” Anh giải thích.
“Anh đừng nói nữa.”
“Đi ngủ sớm đi.”
Anh một cái, trở lại phòng khách.
Tôi cửa nằm trằn trọc trên giường.
Chắc do quá sốc, buổi tối lại nằm mơ anh.