Đỡ Tôi Dậy, Tôi Còn Muốn Hôn

Chương 14

01/07/2025 17:49

“Đừng có lải nhải, hôn nhanh lên.”

Chỉ nhờ mấy nụ hôn, tôi lại cầm cự được thêm mười ngày sống.

Môi Chu Từ sưng vếu, trông như gã đàn ông tử tế bị làm nh/ục, chán đời ngồi hút th/uốc bên cửa sổ.

Hắn hút được hai hơi đã dập th/uốc, vẫy tay phẩy mùi, nói với tôi: “Chơi chán thì về nhà đi, anh không rảnh chăm sóc em đâu.”

Có người gọi ngoài cửa, bảo hắn chuẩn bị lên sàn.

Chu Từ đáp một tiếng.

Tôi nhìn hắn hồi lâu, hỏi: “Hôm qua, xươ/ng sườn anh g/ãy rồi phải không?”

Chu Từ im lặng, cúi đầu cầm băng quấn tay.

“Đi viện chưa?”

Chu Từ vẫn giả c/âm.

Tôi tiếp tục: “Đánh một trận được bao nhiêu? Em trả tiền, anh đi viện với em.”

“Quản nhiều thế?” Chu Từ cười lạnh, nhìn xuống chế giễu tôi, “Mới hôn có hai lần, em đã coi mình là vợ anh rồi à?”

Môi sưng húp vì tôi hôn mà còn cứng đầu thế.

Đáng bị dạy dỗ.

Tôi không nói thêm, ôm ng/ực, co quắp r/un r/ẩy trên ghế sofa, yếu ớt nói: “Chu Từ, tim em... đ/au quá.”

Chu Từ gi/ật mình, vẻ bực dọc trên mặt biến thành hoảng hốt, hắn vứt băng quấn tay, lao tới đỡ vai tôi, lo lắng hỏi: “Em lên cơn rồi à?”

Hắn đưa tay sờ soạng trên người tôi: “Mang th/uốc chưa?”

Suýt nữa thì tôi thấy sướng.

Tôi lắc đầu.

“Anh đưa em đi viện, cố chịu thêm chút.” Tay Chu Từ run bần bật, hắn bế tôi phóng ra ngoài, khô khốc lặp đi lặp lại, “Phù Tinh Thần, em cố chịu thêm chút.”

Tôi chợt hơi hối h/ận vì lừa hắn chuyện này.

Sợ Chu Từ ôm tôi khiến vết thương xươ/ng sườn nặng thêm, tôi khẽ nói: “Gọi xe cấp c/ứu đi.”

Chu Từ không thèm nghe: “Chậm quá.”

Khi đi qua đám đông, ai đó gọi: “Anh ơi, anh đi đâu đấy, tới lượt anh lên sàn rồi!”

Chu Từ mặc kệ.

Tôi nhìn đôi môi mím ch/ặt và mồ hôi trên trán Chu Từ, trong lòng đ/á/nh trống liên hồi.

“Hệ thống, Chu Từ mà biết tôi lừa hắn, liệu hắn có đ/á/nh ch*t tôi không?”

Hệ thống: “A-men, cầu Chúa phù hộ cho cậu.”

“...”

Chu Từ phóng tới bệ/nh viện, trước khi đưa tôi vào phòng cấp c/ứu, tôi ngượng ngùng chọc chọc vào cơ ng/ực hắn.

“Chu Từ, hình như tim em hết đ/au rồi.”

Chu Từ cúi xuống, ánh mắt đăm đăm nhìn tôi, như đang x/á/c định thật giả.

Giọt mồ hôi nóng trên trán rơi xuống mặt tôi, hơi ngứa.

Tôi chớp mắt với hắn nhảy xuống khỏi người hắn, xoay một vòng: “Xem này, em thực sự khỏe rồi.”

Chu Từ ch/ửi thề: “Đệt!”

Hắn che mặt, dựa vào tường, thân thể từ từ trượt xuống, gục xuống đất, cứ đơ ra một lúc lâu.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm