15.
Hầu tất cả mọi trong biết Xuyên đang đuổi tôi.
Cố Xuyên phải rụt rè khi bị khác hỏi, sẽ thắn thừa nhận: Giang Vãn Vãn thôi.”
Đôi mắt đầy sự nóng bỏng chân thành, tình cảm sự ra trắng trợn.
Hôm đó trời to, Xuyên nắm tay nhau đường.
Một chiếc ô tô chạy gây ra vệt nước lớn.
Cố Xuyên lập tức chắn ở trước tôi.
Tôi ngước mắt hạ mắt xuống tôi.
Lúc trái trong lồng ng/ực đang đ/ập kịch liệt.
Tiếng đ/ập chí còn lấn át cả tiếng mưa.
……….
Trầm Chu Độ lý do nào đó chia tay.
Chu Độ muốn nên đến Đại học Đại để dõi ta.
Hắn thể ngăn cản Trầm nên kéo đường tội.
Chu Độ nắm cánh tay tôi, ra lệnh cho tôi: Vãn Vãn, dẫn tìm Trầm Phỉ.”
Tôi nói: "Chu Độ, bỏ bàn tay bẩn thỉu ra tay tôi."
Hắn tức gi/ận: Vãn Vãn, có gì? Dù thế nào nữa, vẫn nửa trai đấy.”
"Ở đây đừng có bừa bãi vậy. có trai. Chu Độ, tìm sự ưu việt ở phụ cảm thấy x/ấu hổ à."
Chu Độ bị chọc vào chỗ đ/au, bất lên.
"Giang Vãn Vãn, đừng trèo Xuyên có thể thành phượng Trong mắt bất tùng sai khiến thôi.”
Tôi vừa định trả thì Xuyên đến trước tôi.
"Chu Độ, cảnh cáo cậu, giữ cái miệng cho sẽ vào."
“Cố biết đâu, Giang Vãn Vãn ở chỗ thấy có vậy đâu.”
"Tôi tự có mắt ra ấy thế nào, hiện tại còn chưa tới phiên nói cho biết."
Chu Độ sợ ch*t tiếp tục nói: "Cô từng giống con chó ngoan làm gì thì sẽ làm đó. Cô sẽ bao giờ dám về phía nếu cầu về phía tây đâu."
Sắc Xuyên chợt xuống, trong đôi mắt sâu thẳm đóng lớp băng dày.
Không nói lời, lập tức đ/ấm Chu Độ trận, động tác đầy cứng rắn th/ô b/ạo.
Một vòng tụ tập xung chí có còn điện thoại di động ra ghi lại cảnh tượng này.
Trầm gọi vệ học tới.
Cô vào Chu Độ phàn nàn: "Chú vệ, đàn ông quấy rối lần rồi, phải học sinh chúng ta."
Các nhân viên vệ tán đám Chu Độ phải rời trường.
Trầm túng rồi rời nói nào.
Tôi cầm tăm giúp Xuyên th/uốc.
"Cố vệ vậy sao?"
"Đương nhiên, việc khác nói x/ấu dù chút."
“Vậy sẽ bao lâu?”
"Tôi nói những nghĩa, nhưng chắc chắn hiện tại sẽ lâu lâu nữa."
Tôi rút tăm ra, thổi vào vết thương ở gần lông mày hắn: “Cố chúng ở bên nhau nhé.”
Cố Xuyên lập tức dậy, ôm ch/ặt tôi.