Sau khi chụp ảnh xong, bước gõ mẹ cô hồ hởi đón.
"Ôi chào các cháu! Nóng như đổ lửa ngoài này, vào đây ngồi hòa đi!"
Sau bữa tối, vênh khoe nhà cô năm nay mới m/ua một du thuyền, tối nay cả đám thể ngủ trên thuyền, giữa hồ đêm.
"Nhưng nhớ đi vào vùng Giác chỗ đó kinh khủng lắm."
Vùng gọi là Giác nằm gần khu vực Lão Gia xảy hàng loạt chìm tàu ẩn. Theo ghi chép, ngày h/oàng nhất xóa 13 con tàu chỉ một ngày.
Nổi tiếng nhất là tàu Bản chìm thời xâm lược Trung Quốc.
Năm 1945, tàu vận tải "Kobe số 5" đầy vàng bạc cư/ớp được từ Trung theo sông Dương Tử biển Nhật. Không ngờ khi đến vùng Lão Gia Miếu ở hồ Dương, tàu đột ngột đắm, hơn 200 người trên tàu tử nạn.
Hải quân đóng tại Giang không cam tâm, cử đội ưu đến hiện Kết cục, hơn thợ biến mất không dấu duy nhất một người trở t/âm th/ần ổn.
Sau tranh, Chính phủ Dân cũng tham lam báu hồ, mời đội trục vớt chuyên nghiệp từ sang. Thế nhưng đội tinh nhuệ nhất giới thời đó cũng tan biến vùng nước huyền này.
Dù báo chí rằng những việc liên quan đến địa hình phức tạp và thất nhưng Lâu Thiến Thiến và đám bạn chứng kiến tôi bắt m/a nên tức liên tưởng đến yếu tố huyền linh.
"Linh Lăng, tớ sợ quá. Hay mình hồ nữa, ở nhà cậu vài hôm đi?"
Linh phẩy tay:
"Sợ gì? Đã đại sư Kiều ở đây bảo mình rồi."
"Với lại... trên thuyền người đợi sẵn rồi."
Cô liếc nhìn tôi, má ửng hồng thầm: "Mấy chàng ký túc xá của Giang Hạo Ngôn cũng đến đấy!"