Sát Nhân Hội Ngộ

Chương 10.

13/07/2025 20:21

Tôi đang nghĩ cách cởi trói thì lôi Trương Quả ra.

"Nói đi, đã không?!"

Đồ x/é băng dính bịt miệng Trương Quả, mạnh ta xuống đất, gào lên.

Trương Quả đầy nhiên, lúc sau mới r/un r/ẩy nói:

"Anh nói tôi hiểu?"

"Không sao, dù thừa hay thì cũng kết cục như hắn."

Đồ liếc Diện đứng cạnh, tháo mặt ra để lộ dung thật.

Trương Quả Phu, trở nên kh/iếp lắc đầu lia lịa.

"Anh rể, sai rồi, tha cho em, tha cho em... Em cố ý đâu!"

Hàng phòng của Trương Quả sụp đổ.

Dưới sự tra hỏi của Phu, ta kể lại đầu đuôi sự việc.

"Ba bệ/nh nặng, hôm chỉ xin ấy thôi."

"Dù ba năm xưa ngoại tình, lỗi hai mẹ con ấy, nhưng ít nhất cũng nuôi học đại học..."

"Vậy cho s/ỉ là đồ tạp chủng..."

"Vốn dĩ đã gh/en tị chị, cộng câu nói gi/ận em, nên nhất thời nông nổi, liền cầm luôn sợi dây sạc cổ ấy."

"Không ấy chẳng mấy đã động."

Nói đây, Trương Quả đẫm mắt, bình lại rồi tiếp tục.

"Để tránh nghi đã dàn hiện trường, tạo cảnh tượng như cổ khi đang tắm bồn, sau lôi ra ban công, treo lên trần nhà..."

"Hai chữ cửa sổ cũng chỉ nhằm dẫn dắt mọi việc đàn th/ù gh/ét hại."

Đồ nghe tới đây cũng sụp đổ, nhưng vẫn cố kìm nén.

"Vậy tại sao ngoại phạm?"

"Về nhà, cùng bố mẹ màn khiến mấy nhà hàng xóm đều tưởng nhà cả tối hôm đó."

"Dù đã qua mặt được cảnh sát, nhưng vẫn sơ hở nên họ vẫn rất nghi ngờ em."

"Sau đó, được nhắn, bấm vào thì là trang web xây trong mạng internet ngầm."

"Trong thấy người sẻ bài viết về việc Trương Như."

"Vì viên thể liên lạc trực đã nhắn riêng cho sau đó, cũng biết rồi."

"Trước khi gặp anh, đã thông cho cảnh sát."

"Em để biến Diện kẻ thật sự Trương Như, vật mạng cho em."

"Như đã cho người bao lần rồi, sao người xử ấy như thế? khiến ấy ch*t trong sự thể diện! biết hối cải!"

Đồ vừa dứt lướt nhanh nhát vào gân gót Trương Quả.

Trương Quả đ/au đớn thét lên.

"Mày biết không, để tìm ra mày, đã tốn biết bao công sức."

"Dù cảnh sát nghi ngờ nhưng cứ nên lực. Thế nên tự mình tìm cách."

"Tao biết đàn từ lâu."

"Để ra, đã dùng đủ cách dụ kẻ tạo ra đàn lộ mặt rồi sau vị trí của hắn. À, hắn biệt thự này..."

"Rồi nhắn cho hai kẻ khả nghi nhất là người để dụ người mắc câu."

"Tao nghĩ đủ cách, ngờ người dính bẫy ngay."

"Dù kẻ hai người, người cũng đã chuyện bẩn thỉu Như. Dù nào, hòng sống sót rời khỏi đây."

Đồ vừa nói vừa khắp người Trương Quả.

Hắn định dùng cách xử Diện lên ta.

"Anh rồi! Làm cũng sẽ ch*t!"

Trương Quả gào thét cuồ/ng.

"Từ khoảnh biết vợ đã sống nữa rồi..."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thấy Khung Chat, Tôi Và Kim Chủ HE

Chương 16
Năm thứ ba làm người tình của Lục Hành Vân, tôi đã gom đủ tiền và quyết định chia tay hắn. Tối hôm đó, tôi đeo chiếc túi nhỏ, vui vẻ nói lời tạm biệt với hắn: “Lục Hành Vân, em đi đây. Anh phải tự chăm sóc mình cho tốt nhé.” Hắn ngồi chết lặng trên ban công hút thuốc, không nói một lời. Ngay khi tôi đặt tay lên tay nắm cửa, trước mắt bỗng hiện ra một loạt bình luận điên cuồng bay qua: ‘Bé ơi, mau nhìn chồng em đi, chỉ số hắc hóa sắp đầy rồi đó!’ ‘Hắn tưởng em định chạy theo thằng đàn ông rẻ rúng kia, chỉ cần em bước qua cánh cửa này là hắn sẽ nhốt em lại đó!’ ‘Mau quay lại nhận sai đi, hắn có thể dâng cả mạng sống cho em đấy.’ ‘Em cũng đâu muốn bị hắn trói trong phòng tối tra hỏi chuyện ấy ấy mỗi ngày, đúng không? Hả?’ Tôi cứng nhắc quay đầu lại, trong làn khói mờ mịt, ánh mắt của Lục Hành Vân khóa chặt lấy tôi...
886
4 Cụ Tôi Chương 15
7 Xuân Điểu Chương 12.

Mới cập nhật

Xem thêm