Tôi đang mơ màng nghĩ ngợi, hiện ra trước mặt.
Trì ngồi xuống cạnh tôi.
"Em đang nhìn cái gì thế?"
Tôi lỡ miệng buột "Nhìn... nhìn..."
Sắp lộ chữ "quà" thì giọng: "...nhìn lưng anh."
Rồi chóng thêm: "Đẹp trai phết."
Trì nghẹn lời, tai đỏ ửng.
‘Hahaha công thế này lại câu được Trì rồi.’
‘Trì Dã: đàn ông khó thật, không thì sợ cô mất ngủ, rồi lại khiến cô đẫn như mắc tóc.’
‘Cười xỉu, chính anh mới là kẻ bị hớp h/ồn đấy! Bảo bối nói câu đủ anh thức trắng phân tích nghĩa.’
Kỷ Diên vỗ vai anh: thiếu hai, đ/á/nh ván không?"
Rồi sang tôi: "Cô chơi được không?"
Tôi gật: "Biết sơ sơ."
Kỷ Diên: "Vào đi, mang."
15 phút sau.
Tôi 21-0-18.
Nhạc chiến thắng vang lên.
Trì và Diên đồng loạt nhìn tôi.
Tôi: "May mắn thôi."
Kỷ Diên: "Tiếp tục."
13 phút kế, 17-1-10.
Hai nhướng mày.
Tôi cười xã giao: "Nhờ các anh hỗ tốt."
"Một ván nữa."
Chưa đầy phút, đối phương hàng.
Tôi 12-0-8.
Hai nhìn nhau ngơ ngác.
Tôi: "Chịu nhường đó."
Kỷ Diên xuýt xoa: "Đỉnh thật."
Hồi cấp ba thiếu tiền, thấy con trai lớp thích game này bèn c/ứu.
Thì ra khá đơn giản, có là chơi được.
Tối nào xong bài cũng đi hỗ trợ.
Hè năm tốt nghiệp, ngày lý livestream, hóa máy vô rừng.
Nhớ có kim còn thuê suốt hai liền.
Tỉnh lại, Diên đã lôi thoại “Thêm bạn đi."
Trì mím ch/ặt môi.
‘Haha ăn giấm rồi’
‘Gh/en cái gì chứ? Trong mắt Diên chỉ có game thôi mà!’
‘Chưa à, hôm nay chơi game cùng, ngày mai đã hôn nhau đấy’
‘Trì n/ão bổng: thêm bạn khuya rank đôi yêu gặp mặt (đồng tử chấn động)’