Tôi bật ghế sofa, chăm chú theo dõi truyền hình dài tập đang chiếu.
Chậc, hai nhân vật chính này hình như chẳng chịu chuyện, cứ lần nào cũng gặm nhấm nỗi buồn.
Chậc, cái tiết gì định xuất hiện thứ thêm dầu lửa nữ chính.
Tôi đang say sưa thì bỗng cảm thấy cảm giác mát lạnh mặt.
"Lem kìa."
Kỳ tay nâng lên, sau đưa ngón tay nhẹ nhàng lau đi kem dính miệng.
Tôi chằm vệt kem hồng nhạt ngón tay ấy, nhanh như thè lưỡi liếm sạch, giả vờ như chưa chuyện gì xảy ra, ngồi ngay ngắn lại.
Tôi len lén sát biểu cảm Lan.
"Tiểu Ly." Giọng trầm thấp gọi tên tôi.
Tôi giả vờ như nghe thấy, mắt vẫn dán màn hình tivi, nhưng thực tâm đi đâu mất rồi.
Các bậc nhà rằng khi ăn biết chia được ăn mình.
Nhưng mà bánh kem dâu tây ngon mải mê ăn ăn hết cả rồi.
Không chia miếng nào, thấy hơi ngại dám ấy.
Đúng nữ chính ở muốn chính gi/ận cái, là chính lập tức tha thứ cô ấy.
Mắt sáng lên, đây quả là cách hay!
Tôi vội vàng dậy, nhón chân lên cái.
"Kỳ Lan, lần sau định dành nửa."
Kỳ chằm, mắt chứa loại cảm mà thể hiểu được.
Nhưng trực giác mách bảo rằng, thứ rất nguy hiểm.
Nếu chạy thể những quả mà nổi.
Tôi quay định chuồn, khỏi oán thầm.
Sao dạo này như biến thành khác vậy, nắng mưa, lại còn chút keo kiệt.
Anh thường xuyên lời, cứ nh/ốt phòng tắm xối lạnh.
Còn ngủ giường và mặc quần áo nữa.
Trước đây chưa quản những chuyện thường xuyên lẻn phòng tr/ộm quần áo mùi ấy.
Bởi loài cáo chúng thích mùi thuộc, như vậy cảm thấy an toàn.
"Á!" kêu lên tiếng kinh ngạc.
Kỳ túm cổ tay tôi, kéo mạnh về phía sau.
Tôi lùi lại vài bước, ngã ấy.
Tôi ngẩng sát vẻ ấy, cố gắng đây là loại cảm hỉ nộ ái ố nào con người.
Xin lỗi, bản hồ được.
Bởi khi các bậc tộc học chúng tôi, họ chưa giảng về loại biểu cảm này.
Tuy nhiên, các bậc rằng, gặp huống chắc chắn thì hãy xin lỗi.
Loài câu: "Đưa tay cười".
"Anh gi/ận nữa mà, lần sau định dành nửa."
Kỳ xoay lại, bắt đối với ấy.
Anh nghiêm túc "Tiểu Ly, được tùy tiện khác."
Tôi khó "Anh đâu khác."
Anh hít sâu hơi, tiếp tục "Vậy tại lại anh?"
"Vì cái đưa tay chỉ màn hình tivi.
Trên tivi, chính đang đ/è nữ chính xuống, vừa vừa sờ soạng.
Ngay sau đó, nữ chính còn phát những kỳ lạ.
Họ đang làm gì vậy?
Tôi khó hiểu hành động nữ chính.
Kỳ cầm điều khiển từ xa ghế sofa, nhanh chóng tắt đi.
"Tiểu Ly tìm thấy cái phim... à không, truyền hình này ở đâu vậy?"
"Mấy trước b/án rong cứ nặc mời m/ua, là nội dung hấp dẫn, hay lắm, luôn."
Nghe vậy, đĩa máy đưa tay hỏi tôi:
"Còn đĩa nào khác không?"
Tôi ngăn kéo trà, hộp đưa ấy: "Đều ở đây hết rồi."
Kỳ hộp, những đĩa ra, càng lông mày càng nhíu ch/ặt, sắc cũng càng ngày càng sa sầm.
"Tịch thu hết."
Nhìn những đĩa rời xa mình, là tim tan vỡ.
Tôi thầm tiếc thương những đĩa mình.
Tôi bụng, lần sau lén chỗ b/án rong thêm vài đĩa nữa.
Nào ngờ đâu, lần sau thì ông bác b/án bên cạnh với rằng, b/án rong kia mấy trước bị cáo, đồn cảnh sát rồi.