Vô số bình luận lướt nhanh khiến mắt hoa Chu vẫn ngồi đó với điệu chế nhạo, mắt dán màn nhưng mãi chịu nhấn đường link. Tôi dần mất kiên nhẫn:
"Anh m/ua đấy? Không thì chuyển sang đây, còn nhiều đang chờ nữa."
"Sao, định chuồn Sợ lộ tẩy không?"
Chu nhanh nhấn đường link, với lấy chiếc sứ bàn trà điện thoại:
"Nào, nói đi. Cái đại bao nhiêu?"
Tôi đẩy lại gọng kính, tập trung màn hình:
"Đây quai men trắng nung Nghĩa."
"Thời Đường, khu vực Bắc phát triển mạnh về sứ trắng, sánh ngang với gốm hoa phương Nam, mệnh danh 'Nam Bắc bạch'. Trong đó, sứ trắng gốm Nghĩa chất lượng đỉnh cao nhất."
"Nếu anh thật, giá ít nhất vài tỷ. Tiếc đây hàng giả."
Vừa dứt lời, dòng chat bùng n/ổ:
"Vô lý! Tập đoàn Chu thị trị giá trăm nhà dùng được?"
"Nghe mấy câu đầu tưởng streamer thực lực, hóa vẫn lòi đuôi!"
"Chắc lỏm vài thức cổ vật đi l/ừa đ/ảo, biết bao bị cô ta lừa rồi!"
Khán phẫn nộ, Chu ngồi vắt cười khẩy:
"Bảo dùng giả? Cô s/ỉ ai đấy?"
"Đoán nhé. Cốc bố thức đấu giá ở Christie's, tốn hai tỷ đấy!"
Tôi lắc đầu:
"Không thể nào. Đôi mắt từng nhầm đại."
Chu nhướng mắt cười nhạo:
"Ồ, còn non mà khoác lác thế? Cô thể đại mọi thứ à?"
"Ch/ém gió cũng vừa chứ chị gái? Tôi phát ngán với mấy thích n/ổ xạo chóa để nổi tiếng rồi!"
Tôi nói dối. Từ nhỏ, mắt đã Ông nội từng bảo sinh đã cơm nghề này. Những món sứ tầm thường trong mắt khác, với lại hiện nguyên từng đường nhỏ nhất, từng hạt li ti mặt.
Tôi kiên nhẫn thích:
"Nhiệt độ nung thời xưa điều dù tinh xảo đến đâu vẫn khuyết điểm. chiếc anh nhẵn rõ ràng sản phẩm công nghệ hiện đại. Giá thị trường chừng hai triệu cùng."
"Có lẽ bố anh đã cất giữ bản đi rồi. Anh nên liên hệ hỏi ông ấy đi."