"Khụ khụ."
Kích động quá, lòng đỏ trứng mắc nghẹn ở cổ họng, tôi khó chịu đ/ấm vào ng/ực.
Trông tôi lúc này chắc giống hệt con gà đang đẻ trứng ở quê.
Cổ rướn dài.
Một chai nước khoáng được đưa tới bên cạnh.
Tôi không nghĩ nhiều, vặn nắp, uống cạn nửa chai, dễ chịu hơn nhiều.
"Cảm…"
Nói chưa dứt câu đã thấy khuôn mặt quen thuộc.
Kẻ th/ù của Thẩm Giản Thừa, Tề Dự.
Tôi lập tức cảnh giác, nhấc mông, dịch ra xa khỏi chỗ đó vài mét.
Tề Dự, đội trưởng bơi lội.
Tóc c/ắt gọn, dáng cao gần mét chín, có cơ bụng tám múi cùng cơ lưng dưới săn chắc, nhiều người đồn đại hắn là "món ngon" của giới đồng tính.
Nhưng tôi bản năng hơi bài xích hắn vì hắn có vẻ l/ưu m/a/nh, từng trêu chọc tôi.
Lần đó Thẩm Giản Thừa bị bốc thăm chạy 3000 mét nam trong hội thao, sau khi chạy xong thì kiệt sức, gọi tôi đến đón.
Tôi pha nước đường mang đi.
Trên đường, tôi gặp một nhóm sinh viên thể thao đang tập luyện, tất cả đều cởi trần.
Tôi đỏ mặt, bước nhanh qua.
Tay bỗng bị Tề Dự nắm ch/ặt, hắn cúi mắt nhìn, nốt ruồi nhỏ ẩn trong mí mắt, nhếch mép:
"Mang nước đường cho Thẩm Giản Thừa à?"
Thẩm Giản Thừa từng nói nhà cậu ta và Tề Dự là đối thủ lâu năm.
Cả hai người họ luôn bất hòa ở trường.
Đương nhiên tôi chẳng có thiện cảm gì với Tề Dự.
"Liên quan gì đến cậu!"
Tôi định bỏ đi, không ngờ Tề Dự vòng tay ôm ch/ặt lấy tôi kiểu bế công chúa, dễ dàng thực hiện hơn năm mươi cái squat lên xuống.
Trời ơi, lúc đó tôi như con rùa ngửa bụng giãy giụa trong vòng tay hắn.
Cơ bắp nóng hổi của Tề Dự siết ch/ặt lấy cánh tay tôi.
Thấy đùa đủ rồi, hắn mới đặt tôi xuống, ánh mắt hứng thú liếc nhìn chai nước đường trong tay tôi.
"Xin lỗi nhé, thể lực tôi quá tốt, trong đội lại phải tập tạ, chưa tìm được vật gì vừa tay."
Vậy là tôi bị hắn xem như dụng cụ tập luyện?
"Đồ bệ/nh hoạn!"
Tôi lắp bắp m/ắng hắn.
Khi rời đi, đám bạn hắn ở phía sau hò reo ầm ĩ: "Dự ca, thích người ta rồi à?"
Tề Dự cười khẽ.
"Làm gì có, người ta là vợ bé của Thẩm Giản Thừa, không thấy đang hớt ha hớt hải đi tiếp tế à?"
Giờ nghĩ lại cảnh đó, cảm ơn nhé, mồ hôi tôi chảy thành sông rồi.
Nhưng Tề Dự vẫn vô liêm sỉ ngồi xuống cạnh tôi.
"Tôi thấy hết rồi, bạn trai cậu đ/á/nh cậu đấy, tên Thẩm Giản Thừa đó đúng là chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả."
Tôi bóp chai nước kêu răng rắc - cố tăng thêm chút uy lực.
"Cậu rảnh đến mức phải theo ra đây xem tôi làm trò cười à?"
"Ai bảo tôi xem trò cười?"
"Thế cậu đến làm gì?"
"Đến đào góc tường."
Tất cả những lời tôi chuẩn bị tuôn ra đều mắc kẹt trong cổ họng, tôi mở to mắt nhìn hắn.
Tề Dự nhướng lông mày, cười lười nhạt hỏi tôi:
"Hay là... cậu thử đổi một người đàn ông khác yêu xem?"