Đội Trưởng Đội Đỡ Đòn

Chương 13

07/04/2025 18:29

Nhà Trì Gia Ngôn cùng chung tòa chung khu với tôi, nhưng lại nằm ở hướng đối nghịch hoàn toàn với trường học, cách xa như băng qua nửa tỉnh.

Khi tôi đến nơi, mặt trời đã ngả về tây, cổng khu dân cư nhộn nhịp người ra vào.

Leo lên tầng sáu, hơi thở hổ/n h/ển, đứng trước cánh cửa nhà cậu bỗng ngập ngừng. Tôi dán mắt vào hình Quan Vũ trên cửa, chột dạ.

"Đến đây làm gì?"

Thần cửa hiển linh? Tôi gi/ật b/ắn người. Mẹ Trì m/ua bùa phép ở đâu mà hình thần cửa lại linh nghiệm kinh khủng vậy?

"Đại ca minh giám! Tiểu tử Du Thiệu Nguyên quen biết chủ nhà, không phải tr/ộm cắp đâu ạ!" Tôi chắp tay khấn vái.

"Gia Ngôn, con dán mắt vào cửa làm gì thế?" Giọng bác gái vang lên.

Tôi mở mắt, đối diện với ống nhòm cửa.

"Cách... " Cửa mở.

Khi bước vào, tôi chỉ kịp thấy... Quan Vũ... à không, là cái gáy của Trì Gia Ngôn.

"Ái chà! Tiểu Nguyên đến rồi à? Tìm Gia Ngôn hả? Vào đây ngồi đi, bác lấy đồ ăn cho hai đứa!"

Tôi vội định từ chối, giờ này còn màng gì đồ ăn thì Gia Ngôn đã xách vali khổng lồ từ phòng bước ra.

Chiếc vali này chính là hai chúng tôi cùng chọn sau khi thi đại học. Hồi đó hắn càu nhàu vali to quá không xách nổi, tôi bảo "có người hầu bưng rồi còn lo".

"Thu xếp xong rồi? Vội vàng gì mà không đợi lát nữa hả?" Bác gái trách móc.

Gia Ngôn im lặng, như lời đáp trả cục cằn.

Tim tôi đột nhiên lạnh buốt. Vẫn là quyết định ra đi ư? Hôm nay qua đi, chúng tôi sẽ cách trở đại dương sao?

"Vừa về đã vội thu đồ sang nhà Tiểu Nguyên, nôn sống chung thế à?"

"Lát bố con về lại trách mẹ giữ con không xong, đúng là con trai lớn rồi, mẹ chẳng còn giữ nổi nữa!"

Bác gái thở dài n/ão nề, còn tôi đứng ch/ôn chân như phỗng.

"Sao... sao cơ ạ?"

"Sao cơ à? Đồ Tiểu Nguyên ranh m/a! Ba năm trước thằng này đã bảo mê cháu rồi, giờ thì dắt đi luôn!" Bác giả vờ trợn mắt, tưởng tôi giả ngơ.

Nhưng tôi thực sự NGÂY NGÔ.

"Không phải, cháu..." Tôi định phân trần.

Gia Ngôn đẩy vali về phía tôi. Tôi vô thức nắm tay cầm, như bao lần giúp hắn xách đồ trước đây.

"Còn đứng sững làm gì? Trời tối rồi đấy."

Tôi đờ đẫn ngoan ngoãn theo sau, đầu óc rối bời.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm