Thần Đạo Đan Tôn

Chương 5110: Từng Bước Tiếp Cận

05/03/2025 14:07

Lăng Hàn xuất động, hắn tìm ki/ếm khắp núi.

Thần ý của hắn quá cường đại, chỉ cần hắn muốn biết, có người nào thoát được cảm ứng của hắn.

Không lâu lắm, hắn đã tìm được người đầu tiên.

Đối phương cũng không ngờ rằng Lăng Hàn lại đột nhiên xuất hiện, nguyên nhân trong tuyển thủ lần này, thực lực của hắn bài danh cao, cho nên, chỉ có hắn nghênh ngang đi ra ngoài tìm người.

Hiện tại đột nhiên gặp người đi tới, hắn cũng cảm thấy kinh hãi.

– Rất tốt, ngươi đã tự mình đưa tới cửa.

Hắn gật đầu, sau đó dùng tư thái cao ngạo nói.

– Chủ động nhận thua đi.

Lăng Hàn cười một tiếng:

– Không có đ/á/nh qua, sao ngươi biết ta không bằng ngươi?

– Ha ha!

Người kia cười to.

– Ngươi cho rằng, ta không có nhìn tư liệu học viện tranh đấu hay sao? Ngươi tên là Trương Hàn Quân, chỉ là Trúc Nhân Cơ!

Mà hắn thì sao?

Trúc Cực Cơ!

Chênh lệch hai tiểu cảnh giới, đây là nghiền ép.

Lăng Hàn lắc đầu:

– Sai, ta hiện tại là Trúc Thiên Cơ.

– Làm sao có thể!

Người kia không tin.

– A, ngươi không biết ta là Thực Linh Thể sao?

Lăng Hàn hỏi ngược lại.

Khóe miệng của người kia co gi/ật, hắn đã nghe nói trong học viên tham gia lần này có thể chất đặc th/ù.

Nhưng cho dù là Thực Linh Thể, có thể dựa vào hấp thu năng lượng đột phá cảnh giới, dù sao cũng cần quá trình hấp thu nha?

Giống như nước tràn đầy, ngươi có thể làm đầy vại nước ngay lập tức sao?

– Hừ, cho dù ngươi là Trúc Thiên Cơ, cũng thấp hơn ta một tiểu cảnh giới.

Người kia cố gắng bảo trì thái độ cao ngạo.

– Ta bại ngươi, dễ như trở bàn tay.

– Tới.

Lăng Hàn cười nói, hắn thời điểm ở Trúc Nhân Cơ đã có thể bại Trúc Cực Cơ, hiện tại hắn không muốn quá khoa trương mà thôi.

Người kia cười lạnh một tiếng, hắn xuất chưởng tấn công Lăng Hàn.

Oanh, lực lượng phun trào hóa thành một bàn tay lớn màu đen.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, hắn vung quyền.

Bành!

Rõ ràng hắn chỉ vận dụng lực lượng Trúc Thiên Cơ, hơn nữa còn là Trúc Thiên Cơ bình thường, một quyền của hắn lại có hiệu quả lấy điểm phá diện.

Một kích này đ/á/nh nát một chưởng kia.

Người kia gi/ật mình, nguyên nhân một quyền của Lăng Hàn đ/á/nh rất kỳ diệu, vừa lúc đ/á/nh vào nơi lực lượng của hắn yếu nhất, cho nên, một kích này có hiệu quả lấy yếu thắng mạnh.

Thế gian không có công kích hoàn mỹ, khẳng định có sơ hở, nhưng hắn có cảnh giới nghiền ép, sơ hở này rất khó nắm bắt, làm sao lại bị đ/á/nh chính x/á/c như vậy?

Đối thủ này không đơn giản!

Hắn lại xuất kích tấn công Lăng Hàn.

Lăng Hàn phát động thân pháp, hắn tận dụng mọi thứ và triển khai đ/á/nh trả.

Hình ảnh chiến đấu của hai người thông qua máy giám thị truyền đi, cũng bị rất nhiều người vây xem.

– A, người này hẳn là Trúc Nhân Cơ mà, tại sao có thể đ/á/nh khó phân thắng bại với Trúc Cực Cơ?

– Sai sai sai, hắn đã bước vào Trúc Thiên Cơ.

– Tê, đúng là kinh người.

– Ha ha, ngươi phải biết, gia hỏa này là Thực Linh Thể, ngươi sẽ không kinh ngạc như vậy.

– A, thì ra là thế!

Thể chất Thực Linh Thể đúng là cớ hay, cho dù tu vi Lăng Hàn tăng lên bao nhanh cũng không bị hoài nghi.

– Nhưng gia hỏa này không chỉ dựa vào thể chất.

– Đúng thế, công kích của hắn quá sắc bén, quá nh.ạy cả.m với sơ hở, giống như căn bản không cần suy nghĩ, chỉ xuất quyền theo bản năng là có thể đ/á/nh vào nhược điểm của đối phương.

– Quá lợi hại!

Người vây quanh đều kinh hô, gia hỏa này nắm giữ năng lực chiến đấu vượt cấp.

– Chiến đấu trong cùng cảnh giới, có thể kém một tiểu cảnh giới thắng đối phương?

– Thật sự chờ mong.

Mọi người đều hiếu kì, mọi người đều nhìn không rời mắt.

Mà bọn họ cũng không có thất vọng, hai người Lăng Hàn chiến đấu vô cùng đặc sắc, cuối cùng Lăng Hàn bắt lấy sơ hở của đối thủ và đ/á/nh bại đối phương.

Chiến đấu kết thúc, người kia ảm đạm rời trận, nơi này có máy giám thị, hắn cũng không dám phá hư quy củ.

Lăng Hàn cười nhạt một tiếng, chiến đấu như vậy là hắn cố ý kéo dài.

Tiếp tục.

Hắn đi khắp núi tìm người khiêu chiến.

Có chút đối thủ tương đối mạnh, Lăng Hàn áp chế lực lượng còn Trúc Thiên Cơ, có ba đối thủ hắn chỉ có thể thắng nhưng không giữ được người.

Không có cách, hắn không thể dùng thân pháp siêu cường đuổi bắt.

Ba ngày kết thúc.

Thời điểm thống kê điểm số, mới phát hiện có hai người chưa từng xuất hiện, sau đó phái người đi tìm, lại phát hiện một cỗ th* th/ể!

Tin tức truyền ra, mọi người chấn kinh.

Chỉ là thi đấu mà thôi, thế mà có người ch*t rồi?

Tra một cái, phát hiện người này là Lưu Gia học viên của thành Phúc Long, mà người mất tích chính là Chúc Dương Châu.

Lại tra một cái, vết thương trên người Lưu Gia rõ ràng chính là Chúc Dương Châu lưu lại.

Chuyện này rất rõ ràng, đây là Chúc Dương Châu gi*t người và bỏ trốn.

Chúc Đài lập tức kêu oan, tìm người phân bia khắp nơi, con trai mình không phải là người như vậy.

Nhưng chứng cớ vô cùng x/á/c thực, mặc hắn nói thế nào cũng không được.

Kỳ thật, chuyện này không tính là oan uổng Chúc Dương Châu, bởi vì hắn cùng Lưu Gia thật muốn s/át h/ại Lăng Hàn, chỉ không thực hiện được mà thôi.

Sau khi thống kê điểm số, Lăng Hàn xếp thứ nhất!

Dù hắn chưa đ/á/nh bại ba đối thủ, nhưng người bị hắn đào thải nhiều nhất, cho nên hắn cũng hạng cao nhất.

Ở đây, Chúc Đài không biết nên cao hứng hay không, nguyên nhân võ quán thành Phúc Long từ trước đến nay suy yếu lâu ngày, mỗi lần dự thi đều chỉ đ/á/nh đ/ấm cho có khí thế, hiện tại Lăng Hàn lấy được bài danh thứ nhất, từ đó tái hiện huy hoàng mấy ngàn năm trước, đây vốn là việc vui.

Hiện tại con hắn mang tội danh gi*t người bỏ trốn, bị truy nã khắp thiên hạ, hắn làm sao cao hứng?

Sau đó, Lăng Hàn và bốn người nữa sẽ tham gia so tài tấn cấp thành thị Giáp cấp, nhưng hành trình của Chúc Đài cũng kết thúc, nếu hắn còn muốn đi thành thị Giáp cấp, hắn chỉ có thể dùng thân phận du khách.

Đối với biểu hiện của Lăng Hàn, Nhan Nghiên cao hứng nhất, đợi tranh tài kết thúc đã kéo hắn đi khắp nơi trong thành Bạch Hà, cho dù nàng rất ít tới đây, đương nhiên nếu đã tới thì phải đi thăm thú các nơi.

Nhưng thành Bạch Hà quá lớn, bọn họ đi không có phương hướng, còn bị Nhan Nghiên gi/ật dây, bọn họ đi vào một đại viện to lớn.

Bọn họ tiến vào một hoa viên.

– A!

Đột nhiên Nhan Nghiên kinh hô, nguyên nhân phía trước xuất hiện hình ảnh x/ấu hổ —— có một nam một nữ đang làm chuyện x/ấu hổ trong hoa viên.

Mà phát hiện bị người ta phá vỡ chuyện tốt, nam nữ kia hô lớn và tách ra.

– Các ngươi là ai?

Nam tử rất trẻ trung, hắn quát Lăng Hàn cùng Nhan Nghiên, nhưng sau khi nhìn thấy dáng vẻ của Nhan Nghiên thì lộ sắc tâm.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Xin chào, bác sĩ Lục!

Chương 20
Sáng ngày thứ hai sau buổi họp lớp, tôi còn chưa kịp mở mắt thì đã mò trúng... một cái chân đầy lông. Lông đó nha quý vị, đầy luôn, như đang chạm vào cái thảm nhung thiên nhiên vậy. Cái tính tò mò thôi thúc cộng thêm lúc đó còn ngái ngủ, tôi không kìm được, nhẹ nhàng... sờ qua sờ lại. Ngay giây tiếp theo...ẦM! Cánh cửa bật mở, một đám người ào ào xông vào như bắt gian tại trận. Tôi giật mình rụt tay lại, mở to mắt, ôm chặt lấy chăn. "Bác sĩ Lục, trưởng khoa gọi anh..." Mấy người vừa xông vào đột nhiên im bặt, đồng loạt kêu lên như gặp cảnh phim người lớn. Tôi: ??? Bác sĩ Lục nào cơ? Tôi nhìn theo ánh mắt của bọn họ... Một người đàn ông đang nằm cạnh tôi. Đôi chân dài miên man, thẳng tắp, đặc biệt là nhiều lông như trong quảng cáo dao cạo râu. Tôi đưa mắt nhìn lên... và ngay lập tức hối hận. Tôi mù rồi, trời ơi... "Bọn... bọn tôi không cố ý..." Mấy người kia đỏ mặt, lắp bắp giải thích rồi vội nhắm tịt mắt. Tôi không quen họ. Tôi càng không quen cái người nằm bên cạnh mình. Trong lúc tôi còn đang ngơ ngác chẳng hiểu chuyện gì, thì người bên cạnh bỗng kéo nhẹ chăn, hé mắt nhìn tôi một cái rồi khàn khàn nói: "Chia cho anh đắp với, được chứ?" Tôi mất đúng một giây để hiểu ra câu đó. Sau đó như bị điện giật, tôi thả chăn ra cái "bộp". Cái chăn vừa vặn che được chỗ cần che, anh ấy lười biếng nhắm mắt lại, thong thả nói thêm: "Không phải gọi em, anh đang nói mấy người kia." Lời vừa dứt, đám đàn ông kia cuối cùng cũng thôi hóng drama, để lại một câu: "Trưởng khoa giục họp rồi, mau xuống đi!" Rồi vù vù chạy hết ra ngoài như vừa thoát kiếp nạn. Căn phòng trở lại im ắng. Tôi ngồi đó, co ro ôm lấy mép chăn, tim đập như trống hội...
366.25 K
5 MỘ RẮN Chương 11: Ngoại truyện
11 Ép Duyên Chương 18
12 Máu Trinh Nữ Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm