"Anh nói lại xem, anh là ai mà đòi hầu hạ tôi?"
Alpha trước mặt cúi mắt nhìn tôi, hàng mi rung rung, trông thật đáng thương:
"Tôi là trợ lý đặc biệt của em, cũng là... người tình không thể ra ánh sáng của em."
Tôi nheo mắt.
Hừ.
Đúng là đầu óc hỏng thật rồi.
Còn dám tự nhận mình là người tình của tôi.
Tôi bật cười chế nhạo.
Trong lòng vô cùng khoái chí khi s/ỉ nh/ục hắn:
"Nói hay ho thế, chẳng phải anh chỉ là đồ chơi tôi nuôi thôi sao?"
Tôi cố ý xoa xoa bụng bầu, thở dài:
"Ôi, nhưng tôi đang mang th/ai con của chồng tôi."
"Hay chúng ta chia tay đi."
"Dù anh ấy đang công tác ở nước ngoài, nhưng tai vách mạch rừng, lỡ chồng tôi phát hiện thì không hay."
Yến Lâm đỏ mặt, ba đầu ngón tay kéo áo tôi:
"Tôi sẽ cẩn thận."
"Hơn nữa, tôi yêu em nhiều năm nay, chưa từng đòi em ly hôn. Nếu hắn dám chê em, thì trong lòng em sẽ biết ai yêu em hơn?"
Yến Lâm nhìn tôi đầy oán gi/ận, mắt đỏ hoe:
"Tình yêu vốn không ranh giới, sao tôi không được quyền theo đuổi hạnh phúc?
"Tôi không cầu danh phận, không đòi hỏi tình cảm của em, nguyện làm đồ chơi cho em giải khuây."
"Xin em đừng bỏ rơi tôi..."
Buồn cười ch*t đi được!
Tôi nhớ lại lời bác sĩ:
"Tổng Uất, Yến tổng bị ngã cầu thang, người không sao nhưng..."
"Anh ấy mất một phần ký ức, đồng thời hiện tại có sự nhầm lẫn. Sau khi trao đổi với bác sĩ t/âm th/ần, anh ấy nói cậu... Kết hôn với người chồng không yêu mình, sống trong u uất. Là trợ lý nhiều năm của cậu, anh ấy yêu cậu đi/ên cuồ/ng, đã chủ động đào tường của chồng cậu để trở thành... người tình."
"Anh ấy còn nhấn mạnh cậu không yêu anh ấy, cậu yêu chồng mình, hiện tại chỉ xem anh ấy như đồ giải trí. Yến tổng đang chìm đắm trong thế giới tưởng tượng, chưa rõ thời gian hồi phục."
"Trong thời gian này, chúng tôi khuyên người nhà bệ/nh nhân nên chiều theo ý Yến tổng để tránh kí/ch th/ích n/ão bộ."
Ha ha ha!
Đã đời!
Đã hứa rằng hôn nhân hợp đồng không đụng vào nhau, thế mà tên khốn Yến Lâm s/ay rư/ợu làm càn, khiến bụng tôi to vượt mặt.
Tôi đang tức không biết trút gi/ận vào đâu, thì giờ đã đến lúc hắn gặp báo ứng rồi!