Hôm nay là ngày thứ 5 Tiết Thương Tùng bị tôi lừa đến "trấn trạch".

Kỳ nghỉ phép của hắn cũng sắp hết rồi.

Trong mấy ngày qua, Tăng Chính Trực đã chạm mặt hắn vài lần, chắc cũng đã xài qu/an h/ệ điều tra lai lịch kỹ càng rồi.

Biết Tiết Thương Tùng không dễ gặm nên không dám di chuyển x/á/c ch*t tình nhân, chỉ đem đi đông lạnh.

Thế nhưng tôi lại bảo hắn chung cứ mất điện, lại thấy giòi bò lúc nhúc…

Không lâu sau, trong camera tôi đã thấy hắn cuống cuồ/ng chạy vào nhà.

Tôi mỉm cười, gọi điện cho anh trai:

"Anh, bạn em có kiện hàng, phiền anh ra lấy giúp."

Đầu dây bên kia vang lên tiếng phim hoạt hình.

Tôi: "..."

Tôi bảo anh đến trấn trạch, dặn có thể không ra ngoài thì đừng ra ngoài thế mà anh tôi lại ngồi nhà người ta xem hoạt hình à??

Tiết Thương Tùng nói: "Được, anh đi ngay đây..."

Anh vừa mở cửa, đúng lúc cửa đối diện cũng mở ra.

Anh trai tôi, một cựu pháp y, lập tức bật mode cảnh khuyển.

Bởi vì tôi thực sự đã c/ắt điện căn hộ đối diện mấy ngày nay. Trời thì nóng như vậy, mở cửa ra chắc chắn sẽ có mùi.

Một chút thủ thuật nhỏ thôi mà, ai bảo Tăng Chính Trực không chịu quay lại kiểm tra?

Tôi nghe thấy anh trai tôi hỏi Tăng Chính Trực:

"Hàng xóm, nhà anh có chuyện gì thế?"

Bị hành hạ nhiều ngày, tâm lý Tăng Chính Trực đã sụp đổ. Hắn hoảng hốt quay vào trong, định đóng cửa lại:

"Không có gì!"

Anh tôi nhịn được à?

Ngay lập tức, anh chống tay chặn cửa, ép mình lách vào bên trong.

Cảnh tượng sau đó tôi không thấy được, chỉ có thể dựa vào cuộc gọi chưa tắt để đoán diễn biến.

Tăng Chính Trực tuyệt vọng gào khóc, cuối cùng hoàn toàn buông xuôi đầu hàng.

Anh tôi thở hổ/n h/ển hét vào điện thoại:

"Doanh Doanh! Kiện hàng lát nữa em tự đi lấy! Anh hình như vừa bắt được một tên gi*t người!"

Tôi khẽ cười:

"Chúc mừng anh, nghỉ phép mà vẫn lập công lớn nhé."

Trong căn hộ đó, không chỉ có th* th/ể, mà còn có đầy đủ chứng cứ phạm tội.

Tất cả đều do anh tôi tự phát hiện. Tôi đâu có xâm phạm quyền riêng tư của ai đâu nào~

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nuôi Dưỡng Chim Hoàng Yến

Chương 24
Tôi là chim hoàng yến được Phí Độ bao nuôi. Cậy mình là một Omega cấp thấp có tỷ lệ mang thai gần như bằng 0, tôi chơi bạo hơn bất cứ ai. Sau khi châm lửa. Tôi đeo tai và đuôi chó bằng lông xù, người mềm nhũn, dùng cằm cọ vào hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé: “Phí Độ, em khó chịu quá.” “Đánh dấu em nhanh lên.” Phí Độ bị dụ dỗ đến phát điên. Một tay ôm eo tôi, đè tôi xuống bàn làm việc, giọng anh khàn đặc: “Bảo bối, sao em quyến rũ thế này?” “Sớm muộn gì chồng em cũng chết trên người em thôi.” Tôi nheo mắt lại, chẳng để tâm. Sau khi nghe tin Phí Độ sắp liên hôn, tôi dứt khoát ôm tiền bỏ trốn. Nhưng ai nói cho tôi biết… Không phải tôi là Omega cấp thấp ư? Vậy sao lại có thể mang thai được chứ?!
143.34 K

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Gió Nam Thiêu Rụi Cỏ Dại

Chương 7
Khi vị hôn phu của tôi đang nấu ăn trong bếp, tôi lướt thấy một bài đăng của một cô gái trong cùng thành phố: 【Sếp trực tiếp của tôi là sư huynh của tôi, nên giao tiếp thế nào đây?】 【Khi học cao học, chúng tôi ở cùng một phòng thí nghiệm, sư huynh thường giúp tôi làm thí nghiệm, tôi thường mang cơm cho anh ấy...】 【Tôi cũng không ngờ, người lãnh đạo vừa tốt nghiệp chính là sư huynh...】 Khu vực bình luận đều nói rằng họ đã rất thích thú và muốn xem thêm. Chủ bài đăng lại tiếp tục cập nhật bài viết: 【Ôi, không có ý gì khác, chỉ là anh ấy luôn nói tôi ngốc quá...】 【Tôi cũng không biết nên giao tiếp thế nào với anh ấy, gọi là sư huynh hay là tổng X đây.】 Tôi cũng tham gia vào sự náo nhiệt, bình luận bên dưới: 【Gọi gì sư huynh, phải gọi là chồng chứ!】 Cửa bếp mở ra. Vu Hạc Dã tháo tạp dề, hôn lên trán tôi và nói: 「Duệ Duệ, hôm nay anh không thể ăn tối với em.」 「Trợ lý thí nghiệm mới ở công ty quá ngốc, anh phải quay lại dọn dẹp đống lộn xộn.」 Nhìn bóng lưng anh rời đi, tôi sững sờ một lúc.
Hiện đại
0