Thủ tục ra mắt cõi âm

Chương 14

16/04/2024 10:08

Dĩ nhiên là tôi không muốn rồi! Tôi cũng không muốn tới cái nơi q/uỷ quái này thêm lần thứ hai đâu!

Nhưng tôi cũng biết, tôi mà nói như thế thì chỉ e là không thể sống sót rời khỏi cái làng này được.

Tôi thoáng ngó qua Từ Phong, anh khẽ lắc đầu nhìn về phía tôi.

Tôi dùng tay phải véo lấy tay trái của mình, dốc sức để cho mình bình tĩnh trở lại: "Không, không phải ạ, là vì con nghĩ chú với dì ki/ếm tiền đã rất cực khổ rồi."

Bố của Từ Phong nở một nụ cười, đôi mắt đỏ như m/áu kia từ từ lan ra khắp cơ thể, cả người cứ như là bị mổ x/ẻ ra thành nhiều mảnh:

"Bọn ta không có tiền xài thì Tiểu Phong có thể đ/ốt cho bọn ta."

Ông ấy c/òng lưng xuống, bao lì xì trên tay cũng sắp sửa đụng thẳng vào mặt của tôi:

"Nhận lấy đi."

Mẹ anh cũng đứng dậy nói: "Nhận lấy đi."

Mẹ anh mà đeo tạp dề nói chuyện thì không được từ chối, nhưng mà tiền lì xì này cũng không thể nhận được.

Tôi kéo cánh tay của Từ Phong, muốn bảo anh đứng ra xử lý chuyện này giúp mình.

Người kia ngẩng đầu lên nhìn bố mẹ, nói: "Bố, mẹ, con đi khuyên nhủ cô ấy."

Anh kéo tôi quay trở về căn phòng phía tây thêm lần nữa, đóng cửa xong xuôi thì thấy ký hiệu đã vẽ ra trước đó cũng khô hết cả rồi.

Tôi nghe anh nói: "Tuế Tuế, xem ra chúng ta không thể rời đi êm đẹp giống như anh đã nghĩ rồi."

"Hay là chúng ta chạy đi? Không phải mỗi ngày có một chuyến xe sao?"

Chỉ cần bọn tôi lên xe thì có thể nhanh chóng rời khỏi nơi này rồi.

Tôi vừa mới nói xong đã nhìn thấy một cái đầu ở bên ngoài cửa sổ đang mỉm cười về phía mình.

Tôi kéo tay áo của Từ Phong, ra dấu cho anh nhìn qua.

"Tiểu Phong, nếu con khuyên không được thì mẹ khuyên giúp con."

Từ Phong vội vàng che chắn tôi ở phía sau: "Mẹ, khuyên được mà, cô ấy rất nghe lời."

Anh kéo cửa ra, cầm lấy bao lì xì trên tay của bố mình rồi nói: "Con nhận giúp cô ấy."

Người kia đưa tay lên vỗ vỗ vai của anh, không nói gì cả.

Từ Phong lại nói: "Bố mẹ, cơm đã ăn xong, bọn con cũng nên đi rồi."

"Gấp vậy sao? Hiếm lắm mới về được một lần, sao không ở lại thêm mấy ngày nữa."

Có lẽ vì Từ Phong đã nhận tiền lì xì, vết m/áu trên mặt bố anh và tạp dề trên người mẹ anh đều biến mất cả rồi.

Từ Phong dạ một tiếng rồi nói: "Sáng mai còn phải đi làm nữa ạ."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14

Mới cập nhật

Xem thêm