Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1745: Ai sợ ai? (1)

05/03/2025 14:04

Giữa Linh Cửu cùng Thánh Hoàng, đã có một chút khoảng cách. Lúc này đối với chuyện Thánh Hoàng bổ nhiệm, hắn càng có một chút bất mãn.

Đối với hắn mà nói, trong khoảng thời gian Bạch Tiểu Thuần ở Tiên Vực thứ hai này, ngoại trừ ngay từ lúc đầu hai người có mâu thuẫn ra, những thời điểm khác, đều bình an vô sự. Hai Thiên Tôn đều ở một Tiên Vực, điều này cũng khiến cho Tiên Vực thứ hai có lực chấn áp rất mạnh.

Đối với Linh bảo đảm của Cửu Thiên Tôn, trong lòng Bạch Tiểu Thuần rất cảm động. Sau khi bái tạ, hắn đi lên truyền tống trận tiị thủ phủ Tiên Vực thứ hai này. Theo trận pháp mở ra, theo tiếng sấm vang vọng, khi thân ảnh Bạch Tiểu Thuần biến mất, lúc xuất hiện lại lần nữa... đã không phải ở bên trong lãnh thổ của Thánh Hoàng Triều.

Ở... Tiên Vực thứ hai của Tà Hoàng Triều, cũng chính là ở Tiên Vực ngoài Hoàng Thành của Tà Hoàng Thành!

Bốn phía xung quanh Tà Hoàng Thành, có năm tòa Thiên Sơn cao vút. Trên năm tòa Thiên Sơn này, mỗi một tòa đều có trận pháp, nối liền năm Tiên Vực lớn, đồng thời cũng khiến cho toàn bộ Tiên Vực của Vĩnh Hằng, ở trong Tà Hoàng Triều trở nên không còn mênh mông dồi dào như vậy.

Trận pháp tương tự, ở bốn phía xung quanh Thánh Hoàng Thành cũng có. Chỉ có điều trận pháp như vậy bình thường gần như cũng không mở ra. Mà mỗi lần mở ra, nếu như mục tiêu ở bên trong lĩnh vực của đối phương, lại cần hai bên đồng thời mở ra, mới có thể truyền tống.

Lần này Bạch Tiểu Thuần trở thành đại sứ bổ nhiệm, trước đó cũng đã truyền tới trong Tà Hoàng Triều. Lúc này mới khiến cho hắn có thể thông qua truyền tống trận đến.

Lúc này thời điểm vừa xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần nhìn thấy được, chính là ở bốn phía xung quanh trận pháp này, hơn mười tu sĩ của Thánh Hoàng Triều thân là phụ tá của Bạch Tiểu Thuần. Trong những người này có hai vị B/án Thần. Những người khác đều là Thiên Nhân.

Sau khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, mọi người đồng thời ôm quyền, lập tức bái kiến.

- Ra mắt Thông Thiên Vương!

Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu, không nói gì. Hắn đứng ở trung tâm trận pháp tại đỉnh Thiên Sơn này, cảm nhận bốn phía xung quanh truyền đến gió lạnh. Hắn ngẩng đầu nhìn tầng mây màu tím giăng khắp bầu trời, còn có những tia chớp thỉnh thoảng xẹt qua bên trong tầng mây kia.

Tất cả mọi thứ nơi đây, đều không giống với Thánh Hoàng Thành, tràn ngập uy nghiêm đ/áng s/ợ, tràn ngập áp lực, còn có sự khát m/áu, giống như theo tầng mây lộ ra, khuếch tán ra toàn bộ thiên địa.

Mà ở phía dưới tầng mây màu tím kia, ở trung tâm năm tòa Thiên Sơn, nơi đó có một chỗ thung lũng. Trong thung lũng trong có một cây trường mâu cực lớn giống như có thể chống đỡ trời cao, đứng thẳng tắp, sừng sững!

Trường mâu này cao chừng trăm trượng. Khí Bạch Tiểu Thuần từ hướng này nhìn lại, pháp bảo giống như người khổng lồ, tràn ngập một nói lực chấn áp không nên lời. Nhất là ở trên trường mâu này, giống như có một con rồng xươ/ng hình như còn muốn cường đại hơn so với trường mâu này!!

Nửa đoạn trường mâu đ/âm vào mặt đất, nửa đoạn giống như chống đỡ bầu trời, đ/âm sâu vào trong tầng mây màu tím, thoạt nhìn kinh thiên động địa.

Về phần con rồng xươ/ng ở trên trường mâu, càng dữ tợn vô cùng. Cho dù chỉ còn lại có xươ/ng, cũng tràn ngập sát khí mãnh liệt. Từng đoạn từng đoạn h/ài c/ốt dính liền với nhau, không phải dán ch/ặt trên trường mâu, mà là treo ở giữa không trung, càng lộ rõ sự khí thế của nó!

Chỉ là từ phía xa liếc mắt nhìn, cho dù bản thân Bạch Tiểu Thuần là Thiên Tôn, cũng cảm giác được sự hung hãn đ/ập vào mặt.

Mà toàn bộ Tà Hoàng Triều, chính là được thành lập ở trên xươ/ng của con rồng xươ/ng cực lớn này. Kiến trúc chằng chịt, quay xung quanh đi lên, cho đến ở vị trí đầu của con rồng xươ/ng kia, thình lình chính là chỗ hoàng cung của Tà Hoàng Thành.

Ở trên không trung của hoàng cung này, bốn phía xung quanh tràn ngập tầng mây màu tím. Còn có số lượng lớn tia chớp thi thoảng xẹt qua, khí thế kinh thiên động địa. Đồng thời, cũng có một sự đi/ên cuồ/ng rõ ràng không giống với Thánh Hoàng Thành, khiến cho mỗi một người nhìn thấy được thành này, đều có thể cảm nhận được rõ ràng.

Gần như ở trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuần nhìn về phía hoàng cung, trong hoàng cung này có một tia thần thức cường hãn, chợt tản ra. Thần thức này ẩn chứa sự bá đạo, còn có một ý chí hình như từ trên phương diện bản chất lại vượt qua tất cả Thiên Tôn.

Hai mắt Bạch Tiểu Thuần đ/au xót, hơi thở có chút dồn dập. Hắn nheo đôi mắt lại chậm rãi thu hồi tầm mắt. Hắn lập tức lại hiểu rõ, ý chí vừa nãy, chính là của Tà Hoàng!

- Đây là... Tà Hoàng Thành...

T/âm th/ần Bạch Tiểu Thuần chấn động. Hắn đứng ở trên không trung của trận pháp, ánh mắt rơi vào bên ngoài trận pháp, trên người hơn mười tu sĩ đang quỳ ở nơi đó bái kiến.

Ở phía sau hơn mười người này, có hai B/án Thần cyả Tà Hoàng Thành, khách khí đứng ở nơi đó. Nhưng sâu bên trong đôi mắt, sự cao cao tại thượng rất mãnh liệt.

Lúc này, sau khi chú ý tới ánh mắt của Bạch Tiểu Thuần, hai B/án Thần này hướng về phía Bạch Tiểu Thuần cúi đầu.

- Bạch Thiên Tôn, mời!

Mới đến, tâm tình Bạch Tiểu Thuần không quá tốt đẹp. Thái độ của hai B/án Thần này vẫn tính là cung kính. Ánh mắt Bạch Tiểu Thuần đảo qua, nhìn ra được sự cao cao tại thượng trong lòng bọn họ. Nhưng hắn cũng nhìn ra hai người này tồn tại sự kính sợ đối với mình.

So với bọn họ, hơn mười tu sĩ của Thánh Hoàng Triều quỳ lạy ở nơi đó, lại càng hoảng lo/ạn hơn. Bạch Tiểu Thuần chỉ thoáng trầm ngâm một lát, đi về phía trước. Cho đến sau khi đi ra khỏi trận pháp, hắn vung tay phải lên.

- Tất cả đều đứng lên đi.

Hơn mười tu sĩ Thánh Hoàng Triều này, đều thở phào nhẹ nhõm, vội vàng đứng dậy. Bọn họ thật ra vốn là thủ hạ của Tư Mã Vân Hoa. Nhưng hôm nay đột nhiên thay đổi đại sứ. Người tới lại là vị Thông Thiên Vương Bạch Tiểu Thuần hiện tại đang thanh danh hiển hách. Trong lòng của bọn họ cũng có phần lo lắng không yên. Bọn họ không biết tính tình Bạch Tiểu Thuần ở đây như thế nào.

- Nếu Tư Mã Vân Hoa không có đ/á/nh tiếng nói gì với ta, cũng đã nói rõ những người này, hắn cũng không quá lưu ý.

Bạch Tiểu Thuần nhìn những tu sĩ đứng dậy một chút. Bên trong bất luận là B/án Thần hay Thiên Nhân, ở trên phương diện tinh khí thần rõ ràng đều rất mệt mỏi. Chỉ có điều cũng có thể tưởng tượng được, thân là tu sĩ Thánh Hoàng Triều, ở bên trong Tà Hoàng Thành này, tất nhiên luôn luôn cảm thấy sợ hãi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Ám vệ của Thái tử muốn mang theo con bỏ trốn

Chương 15
Ta là ám vệ của thái tử điện hạ. Sau một buổi yến tiệc, điện hạ bị một tên quan lại không biết trời cao đất dày hạ cho xuân dược. Đúng lúc ấy, ta tình cờ có mặt tại hiện trường, liền bị điện hạ mất lý trí lôi đi làm chuyện khó nói thành lời. Ba tháng sau, ta ôm bụng không ngừng to ra của mình, mặt mày tái mét. Ai có thể nói cho tôi biết, tại sao một nam nhân như ta lại có thể... Mang thai?! Nhân lúc hỗn loạn, ta trốn khỏi kinh thành, cuối cùng cũng buông lỏng cảnh giác mà ngủ một giấc thật ngon. Trong lúc nửa mê nửa tỉnh, ta cảm thấy có người đang vuốt ve bụng mình, thậm chí còn hôn một cái! Giật mình tỉnh dậy, ta đã rơi vào một vòng tay quen thuộc. Ngài ôm ta, toàn thân run rẩy, giọng khàn khàn cất lên: "Tiểu Thất dám mang theo cốt nhục của ta mà rời đi một mình, không nghe lời, đáng phạt!"
4.62 K
2 Nhân Tình Chương 22
7 Chụt một cái Chương 20
10 Báo Cáo Âm Ti Chương 15
12 Dỗ dành Chương 9

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Cô Hầu Gái Nhỏ Thời Bắc Tống

Chương 177
Tục ngữ có câu, nơi đông người thì đúng sai lẫn lộn, và trong vòng phụ nữ, sự đúng sai lại càng phức tạp hơn. Gia đình Chu đại nhân tại Biện Kinh Xu Mật Viện cũng chẳng khác, dù không bàn đến thê thiếp, chỉ riêng bốn cô con gái từ trưởng đến thứ đều thích phân biệt cao thấp và tranh giành hơn thua. Đại cô nương là người mưu mô xảo quyệt, Nhị cô nương tuy nhỏ tuổi nhưng tính khí nóng nảy, Tam cô nương háo thắng và thích tranh đua, còn Tứ cô nương thì hư hư thực thực, tựa như giả heo ăn thịt hổ, có lẽ là một nữ đồng hương xuyên qua thời không. Gấm nương vốn nghĩ rằng mình có thể sống yên bình trong phòng kim khâu, làm một tiểu nha hoàn nhỏ bé, không dính dáng đến những cuộc tranh đấu của các cô nương. Thế nhưng, một buổi sáng, khi danh sách những vị tiến sĩ trẻ tuổi anh tuấn được công bố, họ tuôn ra như măng sau mưa, Chu đại nhân chuẩn bị ra tay dưới bảng vàng, các cô nương cũng bắt đầu trang điểm và chuẩn bị. Ngay lập tức, những tiểu nha hoàn trong phòng kim khâu trở thành mục tiêu tranh giành, đặc biệt là Gấm nương, với tài thêu thùa điêu luyện, trở thành tâm điểm của sự lôi kéo từ mọi phía. Nhìn thấy Đại cô nương ám chỉ về tương lai, Nhị cô nương uy hiếp một cách rõ ràng, Tam cô nương âm thầm lôi kéo, và Tứ cô nương thể hiện sự quan tâm bình đẳng, Gấm nương không thể chịu đựng nổi, bèn ôm quyền cầu xin: 'Các vị cô nương, xin hãy buông tha cho tiểu nữ.'
Ngôn Tình
Tình cảm
0