Về đến nhà, ta đến tìm Tề phu nhân ngay.
Hai người lập tức lên đường đi tìm vị đại sư kia.
Nghe xong lời ta, đại sư cũng hoảng hốt, lập tức ngồi xếp bằng, bắt đầu lẩm nhẩm làm phép.
Hơn một canh giờ sau, rốt cuộc lão ta bước xuống đài, trán đẫm mồ hôi.
"Có người phát giác động tĩnh của chúng ta, mấy ngày nay lại gia chú cho Tề công tử, suýt nữa khiến hắn ta thành công. May mà Tề thiếu phu nhân cảnh giác, không thì hậu quả khôn lường."
Nghe câu này, nước mắt ta lập tức tuôn rơi, chỉ muốn lập tức bay đến bên Tề Gia Trinh.
Sao y ngốc thế.
Mấy ngày qua rõ ràng gian khổ thế, còn ngày ngày gắng gượng báo bình an cho ta.
"Giờ quan trọng nhất vẫn là giữ vững tấm bùa chú kia, nếu bị l/ột xuống, kết cục khó lường."
Nói tới đây, đại sư lại trầm mặc nhìn ta.
"Thiếu phu nhân, lúc then chốt này ngàn lần đừng nóng vội, đừng tùy tiện quấy rầy Tề công tử."
Chẳng hiểu sao, ta cảm thấy hôm nay vị đại sư này như đặc biệt âm u.
Trong lòng ta thoáng chút bất an.
Nhưng về đến nhà, ta vẫn ngoan ngoãn ở trong phòng.
Thời khắc hành pháp định vào chính tý, ta nằm trên giường trằn trọc mãi không sao ngủ được.
Vừa định bật dậy làm gì đó, ngoài cửa sổ bỗng vang lên tiếng động khẽ.
Tựa như bước chân đàn ông.
Một bước nhẹ, một bước nặng.
Là gã què.
Hầu như ngay tức khắc, ta nhớ lại dáng vẻ d/âm đãng của Tề Nhược Huyên hồi ban sáng.
Đồ vô liêm sỉ này, dám đến thật ư.
Ta lén lút lật đồ phòng thân dưới giường.
Nhưng vẫn giả vờ không hay biết, nằm yên trên giường.
Thực ra tay giấu trong chăn nắm ch/ặt lọ ớt phun.
Tề Nhược Huyên càng lúc càng tới gần, khi gã cúi xuống giơ tay về phía ta, ta bất ngờ xoay người, xối thẳng vào mặt gã.
Gã đ/au đớn lăn lộn dưới đất.
Ta túm ch/ặt tóc hã, lưỡi d/ao áp sát yết hầu.
"Tề Nhược Huyên, ngươi không muốn sống nữa sao?"
Sống lại kiếp này, nếu phải nói có gì tiến bộ.
Có lẽ là lòng dạ trở nên tà/n nh/ẫn hơn.
Gã sợ đến mất h/ồn vía.
"Tẩu tử! Xin tẩu tử tha mạng! Tiểu đệ chỉ muốn ngắm nhìn thôi, không dám làm gì! Tẩu tử hiền từ, nữ Bồ T/át! Cho tiểu đệ cơ hội nữa, không dám tái phạm!"
Lưỡi d/ao cọ xát yết hầu gã, ta khẽ nheo mắt.
Lòng tính toán nếu gi*t gã lúc này thì hậu quả sẽ ra sao.
Tề Gia Trinh sắp hoàn dương, nếu ta vì gi*t người vào ngục thì thật không đáng.
Nhưng đang suy nghĩ, đầu ta bỗng choáng váng.
Hỏng rồi!
Những đồ trong phòng bắt đầu nhoè đi, xê dịch.
Cơn chóng mặt ập đến, tay ta buông lỏng, bất lực ngã vật trên giường.