Tống Chu hơi đậy, ánh rơi lên trên tôi.
Tôi thức đón nhận ánh anh, mi dài dưới ánh sáng lên lấp lánh, khiến vẻ càng nhạt. Nó nhạt mức chỉ in được bóng tôi.
“Vãn Vãn chỉ gi/ận dỗi thôi.”
“Tôi dỗ dành em ấy.”
Giọng Kh/inh Châu tuy truyền vào tai mọi một cách rõ ràng.
Anh trả lời trực tiếp, từ đầy mơ hồ, ái muội.
Xung quanh vang những reo hò nhiệt tình hơn cả vừa nãy.
Mặt Mạnh Giai đỏ bừng, cuối cùng được nữa lao ngoài.
Đám đông dần giải tán, Chu tới mặt tôi. Anh ngược sáng, bóng dường như bị ánh sáng phân tách trở dàng hơn. Anh nhìn ánh chăm chú.
"Vãn mấy ngày bận rộn chuẩn bị đề tài nghiên c/ứu."
Hai quầng thâ/m tím, tinh thần mệt mỏi hơn rất nhiều so đây.
Giọng càng trở hơn, khá là nhớ cái bàn nhà em."
Tôi nhìn lông mày đã anh, mỉm cười nhè nhẹ.
Bàn hơi cuối cùng ra, xoa đầu giúp đeo balo trên vai: “Về nhà thôi.”
Tôi sưa nhìn bóng cao lớn đó. nhiên điều gì đó.
Anh là vầng trăng sáng ẩn trong Anh luôn bày mọi ưu điểm mặt dàng và chiều chuộng.
Khoảng cách từ học nhà dài ngắn. Nếu cổng phụ thì chỉ chưa đầy hai mươi phút.
Tống Chu rất chậm rãi, nhanh chậm sánh cạnh tôi.
Hai đút vào túi, quanh một giác và mát mẻ bọc.
Nhưng lần nhìn ấy trở ấm áp một cách cớ.
Tôi nhớ trong ký ức đã vàng mình, hiếm nghiêm giọng mang cười:
"Ng/ốc quá, gặp được mình thích, điều duy nhất tới chính là muốn ấy. chần chừ."
Thì đó là thật.
Tôi thức cắ/n môi định gì thì chuông vang lên.
Cuộc gọi lần các bất như vậy.
"Vãn trưa tiết học đúng không? đặt m/ua một sofa, rất đẹp."
“Chắc hôm ta giao số điện con. Con ý nhận nhé.”
Tôi chưa kịp câu gì thì điện đã cúp máy.
Trước kịp phản thì cuộc gọi tiếp đã đến.
“Đây phải là số chị…Cá Viên ạ?" hơi chần chừ.
…
Tôi đ/á/nh miếng nín, rồi tiếp:
“Chị đơn cần nhận, chị tiện ký nhận không?”
"Được ạ, ơn anh, sắp rồi đây."
Chuyện khác thì tính, chứ thẩm mỹ hơi bị đỉnh cao.
Cho giao chuyển sofa cũ cho và đặt sofa vào thì đã hơn một rưỡi chiều rồi.
Tôi nhìn đồng hồ, hơi rầu rĩ. chiều còn tiết lúc hai giờ, vậy là kịp trưa rồi.
Tống Chu, giúp đỡ nhân viên giao hàng, chẳng biết tăm lúc hay.
Tôi hộp sữa bò định ngoài thì nhìn thấy Chu vào.
"Anh vừa đâu thế?"
"M/ua ít đồ."
Buổi chiều ấy lớp thêm gì nữa rồi chúng cùng nhau vội vã học.
Lớp học buổi chiều chúng cùng một chỗ. chuẩn bị tạm biệt nhà thực hành, Chu đã níu lại.
Anh từ trong túi khoác một thứ nóng hôi hổi, đặt vào là nắm.
"Trước vào lớp hai miếng, đói hại d/ạ dà/y."
Hơi ấm tỏa từ nắm nóng hổi đầu ngón tận đầu quả t/im.
Hơi ấm liu riu nhen nhóm bùng chá/y.