Bất Tử

Chương 3

12/04/2024 19:01

3

Ngày hôm đó ngồi trên ghế xem phim mệt mỏi đến ngủ quên trên ghế rồi.

Tôi đ/á/nh thức mùi rư/ợu nồng nặc.

Khi mở ra, ôm lòng, kịp chạm phải đôi đỏ ngầu của hắn.

Không biết tại sao, tay từ từ chạm đôi đỏ huyết của hắn.

“Gần bận không?”

“Ừm, có chút khăn, giải xong này sẽ bận ở bên em nhiều gian hơn.”

Tôi ngoan ngoãn gật đầu, nén sự mò của mình và hỏi gì.

“Được em ngủ trước phải xử lý số việc.”

Tôi nằm mình trên giường lớn êm ái, hề buồn ngủ chút nào.

Trong hiện lên mệt mỏi của Thừa, vẫn là xuống giường, pha hắn ly nước mật ong.

Khi bước đến cửa làm việc, lưỡng lự.

Đây có làm sao?

Trong mấy phút do dự đó, nghe nội dung cuộc gọi giữa và người khác.

“Bao nhiêu tiền cũng có hết, cơ của Thanh Thanh chờ đợi nữa.”

“Tôi biết, tìm ng/uồn phù hợp khắn…”

Hóa ra hắn bận rộn vậy để tìm ki/ếm ng/uồn Hứa Thanh Thanh.

Tôi quay người xách ly nước mật ong xuống lầu đổ hết ống thoát nước rồi leo lên giường gì xảy ra.

Khi tỉnh dậy, bên cạnh có dấu vết của người khác nằm ngủ, đưa tay chạm nhưng còn chút hơi ấm nào còn sót lại, chắc là rời lúc rồi.

Buổi tối lúc toàn vẫn toàn là mùi hốc đỏ hoe.

“Rắc rối lần này giải tới vậy sao?”

Cố vùi lồng thì thầm “Ừm”.

Tôi thở nhẹ nhàng vỗ lưng hắn.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

MÙI TIỀN

Chương 1
#BERE Phụ thân ta là đệ nhất phú thương Đại Chu, dưới gối chỉ có mỗi ta là nữ nhi. Vì muốn bảo vệ ta, người đem theo một phần sính lễ khổng lồ gả ta vào hầu phủ. Hôm định thân, ta mộng thấy một giấc mộng: Trong mộng, hầu phủ khinh thường xuất thân thương hộ của ta, tiểu hầu gia lại nhất mực sủng ái biểu muội tài nữ. Sau khi phụ thân qua đời, của hồi môn của ta bị nuốt sạch. Tiểu hầu gia vì muốn nâng đỡ biểu muội, liền mua chuộc bà đỡ, ra tay độc ác khi ta lâm bồn. Tỉnh mộng, tiểu hầu gia liền dẫn biểu muội bước vào tiệm châu bảo nhà ta. Hắn nói: "Ngươi đã muốn gả vào hầu phủ, thì nên rũ sạch cái mùi tiền trên người, hầu phủ chúng ta không chịu nổi mất mặt như thế. Tiệm này cứ đưa cho biểu muội, coi như lễ ra mắt của tẩu tử." Ta nhìn vẻ kẻ cả trên gương mặt hắn, lạnh lùng cười một tiếng. Quay đầu sai quản gia lập tức đuổi hai người ra khỏi cửa. "Cái hạng bần cố nông, còn chưa bước qua cửa đã muốn chiếm của hồi môn của thê tử? Cao môn hầu phủ như các ngươi, còn chẳng bằng nhà nông dân biết điều biết lễ!"
Cổ trang
Nữ Cường
Sảng Văn
0
Quy Môn Chương 15
Tri Dư Tri An Chương 21