Editor: Nguyễn
Diệp Oản chưa kịp nghĩ nhiều, bật thốt lên, "Sở Phong, tránh đi! Hướng bên phải!"
Sở sửng sốt chút, nhưng may phản ứng rất trong nháy qua bên nghiêng cái, quả nhiên tránh quyền khí thế mãnh của Tống Hàng.
"Tấn công trái của " Oản sát mở miệng.
Tống thủ kịp, trái khoảng trống nhất quyền của Sở đ/ập ở xươ/ng bên trái, thống khổ người xuống.
Tống mới ngồi dậy chuẩn đ/á/nh bụng của Sở Phong, kết quả lại Oản bên nhắc nhở, "Cẩn thận bụng!"
...
Mấy phút sau, bản treo lên đ/á/nh Sở toàn thành thượng phong, bất kể Tống gì đều né tránh sau đ/á/nh trả trở lại.
Tống mặt đầy vết thương thở hổ/n h/ển, nghiêng trợn biểu tình của Oản như h/ận đem ăn đi, "Sở Phong, rốt cuộc ai xứng đáng nam nhân, ngươi người ông đ/á/nh nhau lại còn dựa nữ nhân!"
Bên cạnh Oản nhất vẻ mặt vô tội lầu bầu nói "A, người ta gái, tùy tiện lo/ạn nói mấy câu liền anh đ/á/nh như thành heo, Tống đội trưởng, anh yếu quá như vậy chứ?"
"Ngươi... " Tống đến gần ch*t.
Quả gặp cái Oản sự quá q/uỷ đi, hai thì coi như xong đi, nhưng ta lại mỗi đều trong giây kế chiêu nào.
Chẳng lẽ Oản người luyện võ?
Cô ta nữ nhân điều a!
Huống bỏ số lớn mời vị sư phó quốc tế người danh tiếng, coi như chỉ da lông đủ dùng phó vài người.
Lúc này, dần dần nhiều lên, Tống sợ tục dưa tiếp, mất diện ngay trước mặt mọi người, cuối cùng chỉ trợn người cái, sau quay đi, "Giang Nhiên, nhất hối h/ận!"
Tống tức bỏ Sở tiện tay lau miệng m/áu cái, hưng phấn thôi trước mặt Oản "Oản tỷ, chị lợi Chị biết đọc tâm thuật thế biết bước kế muốn gì?"
Giang đầy kinh ngạc Oản lại.
Diệp Oản ho nhẹ tiếng, "Người xem sáng suốt mà! Tống kỹ thuật rác rưởi như thế, ngươi kỹ được!"
"Như vậy a..."
Hai người nghĩ nhiều.
"Anh m/áu rồi... " Giang mặt đầy áy náy về nam diện miệng cùng ánh đều thương nói "Xin hại anh liên lụy."
Sở gãi cái, lỗ tai hồng hồng, "Làm lại liên lụy anh chứ, anh vô dụng, vệ tốt em! từ hôm nay anh cố rèn luyện a!"
Giang biết nên nói cái gì "Em cùng anh y tế đi!"
Sở bản nói cần phiền, kết quả mặt ánh nhắc nhở của người diện - Oản, vì vậy nhất đem lời muốn nói trở vào, chuyển đề tài Vậy thì phiền em!"
Giang về Oản "Oản Oản, cậu ăn cơm trước đi, tớ Sở y tế đã."
Diệp Oản vội vàng khoát tay nói đi thôi!"
Giang cùng Sở rời sau, Oản chỗ, thu liễm thần sắc, lâm trầm tư.
Mới rồi... Là tình huống gì a?
Cô thường xem trong những cao thủ khi đạt cảnh giới nhất nào đó, thấu chiêu thức của phương chuyện rất bình thường. Người bình thường thoạt thấy động rất nhanh nhưng ở trong bọn họ thì lại thành động chậm.
Đối bọn họ cái rất giống cộng bằng hai loại bản năng.
Nhưng điều nghĩ loại bản lại xuất hiện ở người chứ?