Kỳ thi đến, chuyện hôm ấy khiến tôi ôn thi lơ đễnh.

May mà bình thường chăm chỉ, không đến nỗi thi trượt.

Reng–––

Tôi cầm dụng cụ thi bước ra ngoài.

“Trì Hiến.”

Giọng nói quen thuộc của Cố Thất Ngôn!

Tôi kinh ngạc ngẩng đầu, vừa mừng vừa sợ.

Không lẽ đến tính sổ?

Định xóa sổ vết nhơ đời mình sao?!

Nghĩ vậy, tôi quay đầu bỏ chạy.

Tôi cắm đầu chạy như đi/ên, rồi đ/âm sầm vào người nào đó.

Đầu đ/au điếng, tôi ngẩng lên định xin lỗi thì thấy là Cố Thất Ngôn.

Mẹ kiếp!

“Trì Hiến, chạy gì thế? Tớ đ/áng s/ợ lắm sao?” Cố Thất Ngôn xoa xoa đầu tôi.

Tôi né tránh, sợ cậu ấy vặn cổ tôi: “Không… Tớ… Tớ đ/au bụng nên đi vệ sinh…”

“Vậy à? Thôi được. Trì Hiến, đêm đó…”

“Đêm đó cảm ơn cậu đã đưa tớ về khách sạn, phiền cậu quá.” Tôi vội ngắt lời.

“Cậu… Không nhớ gì sao?” Cố Thất Ngôn nhíu mày.

“Không nhớ, tớ uống là say, toàn quên hết.”

Giờ giữ mạng là chính.

Tôi xoa mũi giả vờ.

Cố Thất Ngôn mỉm cười như hiểu ra điều gì: “Trì Hiến, sắp tốt nghiệp rồi, tớ và Giai Giai định tổ chức đám cưới…”

Đầu óc tôi ù đi, lòng đột nhiên trống rỗng…

“Ha ha, chúc mừng hai người.”

Không biết tôi đã thốt ra câu đó như thế nào, toàn thân đều tê dại.

“Tớ đến thư viện đây.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm