Hệ thống còn chưa nói xong.

Những lời tiếp theo chuyển thành âm thanh ồm ồm khó nghe.

Dù tôi có gọi thế nào đi chăng nữa, nó cũng không phản hồi gì cả.

Giang Sơ và Ôn Noãn cũng nói rằng hệ thống của họ cũng biến mất cùng lúc.

“Các ngươi đúng là một lũ trẻ không vâng lời…”

Chú Lưu chợt ngồi dậy.

Chuyển động cơ thể của ông ta rất cứng, trông như người máy vậy.

Ông ta nhìn chúng tôi, nhếch khóe miệng lên thành một vòng cung kỳ

lạ.

“Việc của tôi là để mắt tới các người trong phần còn lại của cốt truyện.

"Nếu ngươi tiếp tục không nghe lời ta, hậu quả sẽ là..."

Theo ánh mắt của ông ta.

Ba chúng tôi bỗng cảm giác nhức nhối như có dòng điện chạy qua cơ

thể, như thể linh h/ồn trong cơ thể chúng tôi đang bị x/é ra từng mảnh.

Giang Sơ mặc dù trên mặt đã lộ rõ ra vẻ đ/au đớn nhưng vẫn nắm c.h.ặ.t

t.a.y tôi, bảo vệ tôi ở phía sau.

Noãn Noãn ôm lấy cơ thể anh, toàn thân run lên không thể kiềm chế.

Cô hỏi một cách gay gắt:

"Ông là cái quái gì vậy!"

Vừa dứt lời, dòng điện chạy trong cơ thể chúng tôi lại tăng lên.

Vào giây cuối cùng trước khi mất đi ý thức, tôi chợt nhận ra.

Hệ thống trước đó nói, cấp trên của nó còn có người điều khiển.

Chú Lưu này chắc chắn là người điều khiển hệ thống này.

Anh ấy muốn giám sát chúng tôi hoàn thành cốt truyện, để chúng tôi không bị mắc lỗi như khi hoàn thành cốt truyện “Có giường”.

Nhưng tình tiết tiếp theo là cảnh cuối cùng của Quý Tuyết Nhi.

Giúp tôi với, chẳng lẽ tôi thực sự phải thăng thiên sao?

Khi tôi tỉnh dậy lần nữa liền thấy mình đã trở lại phòng ngủ.

Có vẻ như chú Lưu đã chia c/ắt ba chúng tôi. Mặc dù hệ thống đã không còn, nhưng trong đầu tôi vẫn có thể hình

dung được cốt truyện tiếp theo sẽ như thế nào.

Bởi vì Giang Sơ tà/n nh/ẫn vô tình, sau lưng hắn có rất nhiều kẻ th/ù.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Linh Sam Sau Cơn Mưa

Chương 13
Năm 10 tuổi, tôi bị thương ở tuyến thể khi bảo vệ bạn thời thơ ấu và trở thành một Beta. Từ đó, mỗi lần người khác chế giễu tôi, Alpha ấy lại đánh họ một trận. Nhưng rồi, tôi bắt gặp cậu ta cùng bạn bè chê bai tôi: "Một Beta tầm thường sao xứng đứng cạnh tôi?" "Vết sẹo sau gáy cậu ta nhìn mà thấy buồn nôn." Tôi lặng lẽ rút lui, hủy bỏ hôn ước theo ý cậu ta. Sau này, tôi thi đậu vào Học viện Y liên minh, trở thành bác sĩ quân y được chủ tịch liên minh trao huân chương chiến công. Ngày gặp lại, tôi bị bọn cướp bắt giữ, chúng tiêm thuốc lậu khiến tôi phân hóa thành Omega. Bạn thời thơ ấu dựa vào hôn ước cũ mà muốn đánh dấu tôi, nhưng đã bị tướng quân chặn lại. Cậu ta gục ngã trước áp lực từ Alpha cấp S, vẫn cố gào thét: “Hồi Hồi là vợ tôi, không ai được đưa cậu ấy đi." Người đàn ông ôm tôi, nhếch môi nói: "Cậu hối hận cũng muộn rồi."
657
4 Vận Đào Hoa Chương 20
8 Chạy Trốn Chương 17
10 Là Beta Thì Sao Chương 12

Mới cập nhật

Xem thêm