Dịch: hoangtruc - dịch: HTP
Ba ngày vào sớm.
Ngay trời liền mở ra. sâu hơi, vô cùng trọng, dù sao bản vẫn vào loại môn.
Một va chạm Hứa Bảo Tài tính tranh đấu gì, thức đúng nghĩa tranh chấp giữa đồng nhau.
Bạch chậm rãi Sau chỉnh Túi trữ vật chút mang nghiêm nghị tiêu sái khỏi gỗ. Nhưng rất đó, vội về, lôi từ dưới gầm mớ da giữ từ Hỏa Táo phòng, mặc vào người, rồi tiếp tục ngọc bội treo trí mở thuận nhất.
Chẳng nồi Quy tiện đem nhất định khiêng ngay chiếc nồi lưng mình.
“Sai rồi a, làm sao quên chuẩn nồi to chứ.” hối h/ận. Bởi kịp tìm, cắn răng khỏi gỗ nữa. trời chói xa, lộ kiên định, rồi ngẩng ng/ực núi đi.
Mấy da làm cho nên to lớn nồi đen xa ú bao nhiêu cả…gió thổi lọt, nên bao trán xuống giọt mồ hôi.
Có điều, cho dù mồ hôi nhiều nữa, chắc chắn tháo da xuống. vô cùng tới kia, ngừng hiện tàn khốc tự tưởng tượng rồi cứ thế tới núi. cứ mải miết sương rồi phát hiện bản chỗ nữa.
“Không đúng rồi…” tìm hỏi thăm nữa, vội đổi phương lòng đ/ập rộn lo đến muộn lỡ chuyện.
Trên trường, tổ chức bỉ. tập trung xung quanh, ai ai giọng thảo luận nhau.
Thậm chí vượt tầng sư đệ, sư nhằm mục đích trợ uy cho mấy bọn họ.
Loại dành cho kiểu tính đặc để bộc lộ tài năng mình. Lần mươi dự, bọn họ chân ngồi tĩnh tọa trường, chuẩn kỹ lưỡng.
Tuy rằng tắc cần tầng ba, tầng bốn, tầng gia, thực tế tầng ba chủ yếu tầng tầng lác đ/á/c khoảng sáu thôi.
Trong nữ nổi bật, nữ cao g/ầy, y phục cơ phổng phao trong, vóc rất khá, cho ta nổi vài mộng xa vời đó.
Da trắng như tuyết, đôi dưới hàng mày liễu veo như nước, dung mạo đẹp. Hơn nữa chiếc quần dưới bào tính rộng rãi, trí mông eo ôm người, khỏi giác mềm đến mình.
Bên chen lấn vây quanh, hiểu rất nhiều mến.
Nữ sánh Tâm Kỳ khá danh môn, Phỉ.
“Tiểu Bỉ này, tầng đại viên mãn sư tỷ, hẳn trí nhất rồi, bản phải hồi nữa.”
“Cũng nên coi Trần Tử sư huynh, nghe tháng ấy phá, tới tầng đại viên mãn xấp như vậy mọi giọng bàn Phỉ xa niên cao ngạo đó. Người Trần Tử Ngang, giao nhận Trúc làm cho động.
Nhìn hiện tia lạ. LòTrong lòng cân lẽ bản chiếm trí thứ nhất, trí nhị ngoài ai đoạt được, liệu nên mượn cơ hội đến làm Phỉ chút hay không.
Trong mọi hồi đợi, vồng xa gào bay tới. Chớp đến bóng hiện g/ầy còm, màu da sẫm quắc, toát rất nghiêm nghị.
Lý đến, hết thảy xung rồi vội vàng kiến.
"Bái kiến tòa, Đám ngạc vì lí do Chưởng tòa đích tới đây. Dù sao nhoi như thế này, nay vẫn chủ trì thôi.
Đám Trần Tử cùng đợi cung kính kiến Hậu.
Lý ôn hòa gật lướt quá phía, bỗng nhíu mày Thuần.
Nhìn cau mày, lòng xung rơi lộp bộp tiếng. Đến Phỉ căng thẳng hiểu vì do tòa vui.
“Chưởng tòa, chậm rãi hỏi.
Lý định trả lời vào này, bóng xa xa thoáng như quả tới, chạy, cuống cuồ/ng lo lắng.
"Lạc đường, sương quá . ." tới thoáng vội lòng ủy khuất a, dù sao thuộc khu vực núi này, núi lớn như vậy, sương dày như vậy, lòng ngổn ngang suy bất giác hay.
Hắn khỏi quay nhìn. vài nghe xong nhịn cười nhẹ, đồng loạt cau mày, chí vài chút kh/inh lộ mắt.
Có lạc rõ ngày chân tới núi bao bản đến môn. Mà như vậy, đa tầm hay loanh núi g/ãy thôi.
Đỗ Phỉ chút rồi nhận vây Tử Kỳ đoạn môn. Nghe kỳ tìm tên siêu tr/ộm gà, đáy lòng chút xem thu quyết định bỏ hắn.
Trần Tử sững Sau bản năng lướt Hậu, thầm nhớ tới câu mấy tháng giao nhận môn, chuẩn rời rằng thúc thúc hắn. Nhất rõ ràng nguyên nhân cau mày, lòng chút cân như lát nữa phương quá nặng được.
Lý hừ lạnh hăng trừng chút, rồi quay nhẹ.
Tôn chút suy tư, chút rồi cười cười, vung rộng lên.
“Được rồi, tất dự bỉ, đài.”
Nhìn trừng mình, vô cùng ủy khuất, gi/ận dám gì. nghe vậy đài tiên, ngẩng ng/ực bày bộ núi đ/ao xuống biển lửa, việc nghĩa từ.
Mọi lượt tính tổng cộng mươi gia.
Loại như vậy định quá câu thúc. Ánh lướt rồi giơ đưa túi vải, quả để tiến tới quả cho mình, định chiến.
Bạch tiến tới giữa chừng đến lấy, quả mười bề mặt.
"Được rồi, tất lui ra. một, chiến!" nhàn nhạt mở vội vã rời khỏi sàn võ. Chỉ quả mang và nhau, lộ tia sắc bén.
Trận trực tiếp diễn ầm vọng. lo/ạn xung quanh, lòng thầm tính toán. mươi thí, cần bản thắng vững vàng trí lướt tìm ki/ếm quả mười hai. Chỉ cất dấu rất kín đáo cơ hội phát hiện ra.
Đang ủ rủ kết thúc, thứ đầu. Người xuất bấm niệm pháp quyết hiện cánh buồm rồi nên sương bao vây và giao kia. Vị loanh ngày xông sương bội phục thua.
Trận thi đấu thứ ba, thứ qua, thứ Trần Tử tay, gọn gàng đem tầng cùng bại.
“Cầu mười một, mười hai, xuất truyền sâu, nghiêm trọng đài. Sau đài niên cao cười gằn ra.
"Sư đệ, phải ta, coi như ngươi xui xẻo. vẫn kịp, khôngđến đấu thế tự chịu.” niên g/ầy ốm lạnh giọng nói.
Ngay lớn tiếng.
Tiếng mang mười thế động phía. hãi, t/âm th/ần niên g/ầy ốm động, bản năng lùi vài bước. Nhưng nữa, chút sửng sốt.
Chỉ to hơi, ngọc bội màu xanh cái, màn quang dày đặc xuất hiện bao phủ xung hắn. chưa yên lòng lượng lớn phù túi trữ vật đ/ập bộ người. Cứ phù hạ xuống lóe Rất mười phù, chằng chịt dung hợp nhau tạo lực lượng phòng hộ dày thước. xa màn phát hoảng.
"Đến đi!" Giọng từ màn phòng hộ truyền điệu hết buồn bực.
Thanh niên g/ầy ốm sững sờ, tất phía, kể mấy thí, trợn Bọn bao nhiều vẫn bọn kiến phòng hộ tới trình độ này.
Lý khẽ bất đắc dĩ.
Trần Tử trợn lòng khẳng định quả thật mối qu/an h/ệ thích Hậu. Còn Phỉ hừ lạnh, xem thường. dưới hang trăm cặp đồ dồn niên g/ầy ốm nhắm gầm nhẹ tiếng, đồng bấm quyết, mộc ki/ếm bay thẳng tới Thuần.