Ngày hôm sau làm lại.
Nghe Chu Hiểu Hiểu chuyện mọi người, biết được là con nhà giàu.
Cô là chủ tịch công ty lớn.
Nói cần tập tốt, m/ua cho chiếc xe.
Tính cách mở, h/ồn trong sáng.
Chắc hẳn Lục nhìn trúng gia cảnh nhà ấy.
Một gái như vậy mà theo Lục là xui xẻo.
Kết quả xui là tôi. Chiều hôm ấy, vừa vệ sinh nghe tin Chu Hiểu Hiểu và Lục cãi nhau.
Tranh cãi rất dội, còn muốn chia tay.
“Chị Ly Ly, tên Lục đó lừa ta có bạn gái hơn nữa còn quay ta.”
Chu Hiểu Hiểu kể khổ tôi.
Tôi: “?”
Chuyện gì xảy thế?
“Em nghe nói?”
“Chị Tống em.”
Cô nàng nhào vào tôi, khóc nở.
“Chị Tống nào?”
Sao là trong cuộc mà biết gì vậy?
“Tống Thụy.”
Mịa nó sự sụp đổ rồi.
Tôi biết Tống Thụy tới đây cho Chu Hiểu Hiểu trạng sự rất sốc.
Chưa tìm Tống Thụy Lục tìm trước.
“Tô Ly, là Người chia tay là bây chịu chia tay?”
“Đó là hiểu lầm, cũng muốn quay cả đời này cũng có chuyện đó.”
Giờ có lý cũng thể giải thích được, mà quả là do sai trước.
Tôi vì vậy dùng vô số lời che lấp.
“Tôi nhất là dáng vẻ này nếu thừa nhận yêu tôi, níu kéo chút thôi chống cưới cô. Nhưng làm Cô muốn nhìn thấy khác sống hơn giở trò mà thôi.”
“Cô yêu lòng. Trước đây thích chàng trai, thích năm như vậy ta. Cô giống như con hamster ở trong góc nhìn khác hạnh cảm thấy chịu, đáng đời được yêu.”
“Tôi thậm chí còn hoài những năm tháng mà chúng ta ở bên nhau. là gì yêu hay là công qua giai đoạn đ a u khổ.”
Tôi hiểu sao ta đột mất kiểm soát như vậy.
“Phải, phải, phải, từ nay thích anh, hài chưa?”
Tôi muốn cãi nhau ta nữa.
Tình cảm năm năm bị ta thành hại như vậy.
Tôi thích Chu Dư, ký ức phai mờ đột ùa trong trí tôi.
Tôi chính là kiểu mà ta nói, nhìn thấy Chu Dư hạnh phúc cảm thấy chịu ch*t.
Bề ngoài chúc mừng, sau lưng out nhóm, Chu Dư. Làm mấy trò nhỏ nhen như thế.
Tôi quay rời đi.
Trên về, xe mà bộ nhà.
Kết quả ông trời cũng chẳng thương tôi, trực tiếp đổ mưa lớn.
Tôi còn hồi tưởng mối tình đơn phương năm 17 tuổi bị ướt thành con l/ột.