7
Lúc cùng anh Trương ngoài, Xuyên ở phía sau gọi lại.
Cậu ta trực đ/á/nh giá từ trên xuống dưới, bị nhìn phiền, đ/è mũ trai trên đầu xuống, chờ cậu ta miệng.
“Cậu thật sự đã từng hẹn hò thầy Thẩm?”
Lại Thẩm Minh, bực bội mà gỡ mũ xuống vuốt tóc.
Cầm mũ kiên trả lời câu ta: “Chuyện liên quan gì tới cậu? lấy thân phận gì mà tới hỏi tôi?”
Cậu ta bị nghẹn chút, gương mặt đẹp chút đỏ.
Tức gi/ận nhìn chằm chằm giọng điệu khó hiểu vẻ đáng thương:
“Cậu gì phải hung dữ vậy?”
Cả người cậu ta thiếu gia nhỏ bị nuông chiều kiêu căng lớn đôi nước, hành động á/c liệt vừa ở phát sóng trực phải cậu ta làm.
Tôi vừa định nổi gi/ận, nhưng nhìn gương mặt cậu ta, nhụt trí bất đắc dĩ thở dài.
“Tôi hung dữ, hơn hai ta bản cũng quen cậu tới hỏi thật sự lập trường, chi cậu coi thêm dầu phen.”
Cậu ta vội vàng về phía trước bước, hô hấp phả trên mặt rồi tự chủ lùi về phía sau bước.
Cậu ta sửng sốt chút, phát cũng thích cậu ta, đứng tại chỗ về phía trước nữa.
“Tôi cố ý, chương trình…”
Tôi đưa nhìn cậu ta, cậu ta dừng chút, tục nói:
“Tôi nghĩ tới sẽ chuyện này, thực xin Tôi cho rằng sẽ chỉ cho cậu…”
Đáy Xuyên sự bối rối, lời cậu ta:
“Cậu cho rằng chỉ cho bị trận, thể xem tôi.”
Cậu ta mím ch/ặt môi, lâu mới mang theo giọng nồng ừ tiếng.
“Tôi biết sẽ vậy, cố ý, hôm nay thấy được tức trên mạng…”
Phía sau bỗng nhiên ào ào, hình người tới.
Vào này, Xuyên và vừa mới tung tức đứng cùng chỗ, bị người ta nhìn thấy biết sẽ gây tức gì
Gần phản ứng theo bản năng, kéo cậu ta trước mặt tay mũ lên đầu cậu ta.
Cậu ta ngác nâng cằm lòng mi ướt sũng, ánh mang theo vài phần mê man.
“Trình Nghiễn cậu...”
Âm cậu ta đồng vang lên người kia ở phía sau.
Âm Thẩm Minh từ phía vang đ/è lên Xuyên:
“Cục đang gì vậy?”