Anh ta gi/ật cà vạt, trói hai tay tôi lại, vác tôi ra khỏi quán bar giữa chốn đông người.

Cả đời chưa từng nh/ục nh/ã thế này.

Phó Tinh Yểm ném tôi lên giường, hoàn toàn không nghe giải thích.

"Thẩm Quân, em thương hại cậu ta, chi bằng thương hại anh đi."

"Anh sẽ không lừa tiền của em, anh chỉ muốn người của em."

Nói rồi, anh ta như con sói đói lao đến.

Tôi không phục, cố gắng giãy giụa: "Phó Tinh Yểm, anh nói lời không giữ lời, anh nói bất kể em làm gì cũng sẽ không quản em."

"Thẩm Quân, em ra ngoài hỏi xem, có người đàn ông nào chấp nhận bị cắm sừng không?"

"Ai cắm sừng anh? Em chỉ m/ua chút rư/ợu thôi, anh đừng có mẹ nó keo kiệt như vậy, cùng lắm em trả lại tiền cho anh."

"Mạng anh đều là của em, cần gì tiền."

Phó Tinh Yểm hoàn toàn không nghe giải thích.

Nửa đêm.

Anh ta vỗ mông tôi: "Lần thứ mấy?"

Tôi r/un r/ẩy giơ năm ngón tay.

Phó Tinh Yểm lắc đầu: "Không được, làm tiếp."

Hu hu... Rơi vào hang sói rồi.

Giờ chạy có kịp không?

[HẾT]

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
10 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm