Giấy Nhớ Tình Yêu

Chương 8

22/11/2025 20:34

Đi ngang qua lớp thực nghiệm 1, tôi không nhịn được liếc nhìn vào trong.

Thẩm Phục Tú không có ở đó.

Cũng phải thôi, lúc nãy cậu ấy ăn chẳng được bao nhiêu, chắc giờ đang đi m/ua bánh mì ở cửa hàng tạp hóa rồi.

Quay về lớp học, tôi lấy chiếc bánh đậu đỏ duy nhất trong cặp ra.

Hơi do dự không biết có nên mang cho cậu ấy không.

Tả Dịch tinh mắt, dùng tay chọc tôi: "Sao cậu biết tớ chưa no vậy, bạn cùng bàn?"

Tôi vội giấu chiếc bánh đậu đỏ vào túi áo, giả vờ ngơ ngác: "À? Cái gì? Cậu chưa no à?"

Tả Dịch cười hì hì: "No bảy phần, nhưng nếu cậu ép tớ ăn, tớ vẫn có thể ăn hết." Vừa nói vừa đưa tay về phía túi quần tôi.

Tôi lách người tránh đi một cách trơn tru: "Mai tớ sẽ mang cho cậu, hôm nay cái này không được.

Hôm nay chỉ còn mỗi chiếc bánh đậu đỏ này, lát nữa tôi định mang cho Thẩm Phục Tú.

"Ừ thì thôi."

Tả Dịch tỏ ra không vui.

Tôi vừa định lấy đồ ăn vặt khác trong cặp cho cậu ấy thì ngoài cửa sổ vang lên giọng Chu Trạch Từ:

"Tớ có bim bim cay, ăn không?"

Ánh mắt Tả Dịch sáng rực: "Ăn!"

Tôi vẫy tay: "Hai cậu ăn đi, tớ ra ngoài chút."

Vài bước đã đến lớp thực nghiệm 1, tôi nhìn vào trong.

Thẩm Phục Tú đang gục xuống bàn, hình như đã ngủ rồi.

Trong lớp chỉ có mình cậu ấy.

Tôi bóp nhẹ chiếc bánh trong tay, hít một hơi thật sâu.

Rồi tôi khom người bước vào từ cửa sau.

Chẳng mấy chốc đã đến bên bàn Thẩm Phục Tú, vừa đặt bánh vào ngăn bàn định rút tay ra thì...

Một ánh mắt dừng lại trên bàn tay đang rút về của tôi.

Tôi ngẩng đầu lên, chạm mắt với Thẩm Phục Tú đã mở mắt từ lúc nào.

Cậu ấy... cậu ấy tỉnh rồi à?

Tôi theo phản xạ muốn bỏ chạy, nhưng quên mất mình vẫn đang ngồi xổm.

Mệnh lệnh từ n/ão và hành động cơ thể xung đột.

Thế là cảnh tượng sau đây xuất hiện.

Nửa người trên lao về trước, nửa dưới lùi về sau.

Sau đó, khi mặt tôi sắp sửa hôn sàn nhà, một lực mạnh kéo tôi lại.

"Cảm... cảm ơn."

Giọng tôi hơi run, ánh mắt nhìn lo/ạn xạ.

Thẩm Phục Tú lấy chiếc bánh trong ngăn bàn ra, giọng bình thản:

"Cậu cho tớ à?"

"Ừ..."

"Tớ không cần, trả cậu."

Cậu ấy đặt bánh vào tay tôi, quay mặt đi chỗ khác.

Lồng ng/ực tôi nghẹn lại, khóe miệng hơi rủ xuống, cầm chiếc bánh từ từ đứng dậy.

"Làm phiền cậu rồi, thật ngại quá."

Nói xong tôi nhanh chóng rời đi.

Ra đến cửa còn suýt đ/âm vào bạn học vừa vào lớp.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
4 Vào Hạ Chương 17
5 Trúc mã ghét Omega Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm