Nuôi Dưỡng Chim Hoàng Yến

Chương 23

23/06/2025 16:55

Phí Độ vin vào cớ muốn làm quen với nhà tôi mà ở lại đây gần nửa tháng.

Ban ngày đưa con trai đến trường mẫu giáo xong, hắn liền dính ch/ặt lấy tôi không rời.

Hắn dẫn tôi làm chuyện x/ấu hổ khắp mọi ngóc ngách trong nhà.

Phòng tắm, sofa, bàn làm việc, không chừa một chỗ nào.

Đến khi mệt lả, tôi thiếp đi lúc nào không hay.

Tỉnh dậy thì đã trở về biệt thự nơi tôi từng sống chung với Phí Độ. Con trai chuyển đến trường mẫu giáo mới.

Ban ngày chỉ còn hai chúng tôi trong nhà.

Có lẽ vì vẫn ám ảnh lần tôi bỏ trốn trước đây, Phí Độ chuyển hầu hết công việc về nhà xử lý.

Mãi đến khi hai đứa đi đăng ký kết hôn xong, hắn mới hả hê quay lại công ty làm việc.

Trong lúc rảnh rỗi, tôi không nhịn được tò mò hỏi:

“Này, giờ Quý Nghiễn Sơ ở đâu rồi?”

Nghe vậy, Phí Độ chỉ lạnh lùng cười khẩy:

“Ở bệ/nh viện t/âm th/ần, do chính tay anh đưa vào đấy.”

Muốn rõ ngọn ngành câu chuyện trước đây, tôi hỏi địa chỉ bệ/nh viện rồi một mình tìm đến. Phí Độ không ngăn cản, chỉ sai tài xế đưa tôi đi.

Quý Nghiễn Sơ ở phòng bệ/nh một người.

Tôi chưa kịp bước vào đã nghe thấy tiếng Quý Nghiễn Sơ gào thét đi/ên lo/ạn:

“Cái gì?! Bọn họ lại đến với nhau rồi ư?”

“Tại sao? Không phải cậu nói đã sửa kịch bản rồi à? Còn mách chuyện này cho Tịch Ngọc, cậu ta đã bỏ chạy rồi mà! Sao vẫn có thể gặp lại Phí Độ? Phí Độ là của tôi! Của tôi cơ mà!”

“Tôi đã cố gắng chỉnh sửa khuôn mặt giống Tịch Ngọc nhất rồi! Tại sao vẫn thế này? Ba lần rồi! Tôi đã làm lại ba lần rồi! Hệ thống, cậu cố tình lừa tôi đúng không? Cậu không muốn tôi đến với Phí Độ phải không?”

“Không đúng! Không thể như thế này được! Kết cục không nên như vậy! Tôi muốn làm lại lần nữa! Hệ thống, tôi yêu cầu làm lại! Đâu? Chạy đi đâu rồi? Trả lời tôi mau!”

Tôi không buồn nghe tiếp những lời sau đó của Quý Nghiễn Sơ. Chỉ cần biết mọi chuyện đều do anh ta giở trò là đủ rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm