3
Tôi chớp mắt mấy cái, thức há miệng theo lời anh.
Mặc cho bỏ th/uốc vào.
Trong quá trình này, đương thể khỏi liếm trúng ngón anh.
Khô ráo, mang chút hương lạnh anh.
Hô chậm lại, thiếu chút nữa đỏ cả mắt.
Quả nhiên, sức dẫn đối phải giả.
Chỉ đơn giản liếm chút mà giác thoải đó đã xông thẳng lên đỉnh rồi.
Ngay giây trước mất đi/ên cuồ/ng gặm anh, đã lại.
Sau đó đặt ly vào miệng tôi.
Trên ngón đọng lại chút biết tên, ánh đèn lên tia sáng x/ấu hổ.
Không biết lúc nãy b/ắn lên hay bọt tôi.
"Uống chút đi."
Tôi bối rối mắt nuốt th/uốc.
Dòng ấm miễn mãnh liệt cái miệng.
Sau đút thêm hai ngụm ly ra.
Tôi cũng miễn khôi phục táo, ơn lần nữa:
"Bùi Dực, làm phiền anh rồi, giấy, giấy này, anh lau trên đi."
"Không cần, tự lau cũng được. Cậu ngủ khó chịu thì cứ gọi tôi."
Người đã rồi, cũng thể biết x/ấu hổ tiếp tục làm phiền.
Vội vàng lùi bên rèm nằm nghỉ.
Rất nhanh, âm loạt xoạt thay áo vang lên.
Có lẽ anh định tắm.
Tôi ngậm ngón nhịn được kéo rèm giường ra chút, định nhìn bụng anh chút cho đỡ thèm.
Nam sinh cởi áo xong đang đứng ở đó, dùng giấy tùy ý lau trên mu tay, mặt lãnh đạm.
Bỗng nhiên, anh dừng chút.
Ngay lúc đang mờ mịt hiểu chuyện bỗng nhìn nam sinh cúi ngậm ngón liếm qua.
Vành tai và cổ hiện lên mảng đỏ thường.
?
Tôi lập tức mở to mắt.
Đây là, đây là, đang làm gì?
4
Tiếng giường kêu cọt kẹt cơn kinh ngạc.
Bùi nhanh chóng quay nhìn tôi.
Tôi hoảng hốt, đôi mắt anh thoáng chốc rung động nhưng anh bình lại ngay.
"Ninh Hoài, vẫn còn đ/au."
Tôi lập tức lo lắng dậy và hỏi:
"Thật sự à?"
"Không sao đâu, liếm cái đỡ rồi."
Bùi còn an tôi.
Tôi nhíu mày.
"Nước bọt thể khử trùng, nhưng thể đ/au. Anh đưa đây cho xem còn nghiêm trọng không."
Bùi giơ tay, đưa những ngón thon ra trước mặt tôi.
Phải quả thật đỏ.
Tôi nén ngậm mà chỉ chu môi thổi nhẹ cái.
Tiềm thức rằng làm thể bớt cơn anh.
Ôi, những làm anh mà còn suýt hiểu lầm người nữa.
Tôi thật ch*t.
Trong đang thổi, cứ nhìn chằm tôi.
Đột nhiên, cổ họng anh chuyển khó nhọc, trực tiếp về.
Giọng dường khàn đi.
"Không sao rồi, cậu nghỉ ngơi đi. Uống th/uốc hạ sốt xong ngủ, tắm trước đây."
"Được rồi, chúc ngủ th/uốc thể tìm tủ tôi."
Tôi nở cười anh, tỏ cùng ngoan ngoãn.
Bùi gật đầu: "Được."
Anh tắm, lại nằm xuống.
Dựa vào giác thoải liếm anh lúc cho th/uốc, mơ màng ngủ đi.
Chỉ mơ tiếng phòng tắm kéo rất lâu.
Hửm?
Bùi phấn khích gì giữa đêm thế nhỉ?