Vịnh Lưu Ly

Chương 12

26/03/2025 17:45

Sau một hồi bận rộn, dân làng chài Tần...

Đến giờ chỉ số ô nhiễm vẫn chỉ có hai điểm.

Những người chơi khác đều đang chăm chỉ tìm manh mối cốt truyện chính.

Tôi thì không có việc gì làm.

Lục lọi trong nhà tìm được mấy con cá khô, liền nấu ăn gi*t thời gian.

Cá rất cứng, tôi phải dùng d/ao c/ắt thật lâu.

Không biết trời tối từ lúc nào.

Một vũng chất lỏng đen đặc sệt từ ngoài cửa len vào, lan đến tận chân tôi.

【Nhân ngư vương n/ão yêu đương thì thôi không bàn, giờ quái vật thuần tấn công đã đến, lần này xem hắn còn bình tĩnh kiểu gì!】

【Thật sự chịu thua rồi, con này là kiểu đi/ên thuần túy, cực kỳ c/ăm gh/ét loài người, bắt được ai là gi*t ngay tại chỗ.】

Một xúc tu khổng lồ đột nhiên phá cửa xông vào.

Cả người tôi bị nhấc bổng lên không, lôi mạnh ra ngoài.

Lưng va vào khung cửa, làm gỗ vỡ vụn.

Trước mặt tôi là một con bạch tuộc khổng lồ, đường kính khoảng sáu mét.

Khắp người nó nổi đầy bướu thịt, cả cái đầu là một mảng mắt kép.

Cái con ngươi đỏ ngầu, đầy tơ m/áu nhìn tôi với ánh mắt đi/ên cuồ/ng.

Giây tiếp theo, nó há cái miệng to như chậu m/áu, định cắn nát đầu tôi.

Tôi cũng khá hài lòng, không giãy giụa.

Chỉ đến khi răng nó còn cách tôi khoảng 20cm...

Tôi tiện tay dùng d/ao gẩy rơi cái lưỡi câu đang cắm trong thịt nó.

"Ụ?"

Cả thân hình to lớn của con bạch tuộc chợt khựng lại.

Nó hồi tưởng lại cảm giác vừa rồi.

Sau đó, thử duỗi một cái xúc tu khác ra trước mặt tôi.

Trên đó cũng có một cái lưỡi câu gỉ sét.

Tôi giơ tay, lại gẩy một cái.

"Ụ ụ ụ? Ụ ụ ụ?"

Hai cái xúc tu hào hứng cọ vào nhau.

Đồng tử con bạch tuộc mở rộng, nó đặt tôi xuống, sau đó xoay người, ngồi phịch xuống.

Ban đầu, tôi không hiểu nó định làm gì.

Mãi đến khi tôi nhận ra...

Những vết nứt đ/áng s/ợ, mưng mủ, đỏ lòm trên người nó...Đều do những sợi dây câu bỏ đi ở dưới biển ghim vào.

Tôi nhìn nó chằm chằm một lúc lâu, không cảm xúc.

Sau đó thản nhiên phun ra hai chữ:

"Tội nghiệp."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Câu chuyện Ngôi sao May mắn

Chương 13
Vào năm ta khao khát có con nhất, ta nghiến răng mua một người đàn ông. Lang y nói, mẹ ta chỉ còn sống được vài tháng nữa. Mẹ nắm tay ta thở dài: "Phụ Nhi, mẹ chỉ mong con có chỗ dựa." Đang lúc trằn trọc không ngủ được, quả phụ Lý đầu làng vừa bóc hạt dưa vừa bày kế: "Muội Phụ, ngươi có thể đến Tây Thị mua một gã đàn ông." Ta thấy hắn ở góc chợ Tây. Cao lớn đứng thẳng, ánh mắt trầm tĩnh, chỉ là áo quần rách rưới hơn người. Kẻ buôn người thì thào: "Cô nương, gã này rẻ, chỉ có điều không thích nói chuyện." Ta cắn răng: "Chọn hắn." Về sau, quả phụ Lý luôn bảo ta đúng là hên, mua phải báu vật. Đêm đêm xoa lưng đau nhức, ta thầm nghĩ: Đây rõ ràng là mua phải con trâu cày không biết mệt.
6.97 K
8 Kho Báu Người Cá Chương 10

Mới cập nhật

Xem thêm