Sau đó, công việc rất bận cũng có thời gian đến thăm Linh.
Cho đến một tháng đột gọi điện tôi.
Chú ấy sinh rồi, sinh ở nhà.
Hai người biết khi đó có tâm trạng như nào không?
Tôi vội vàng đi đến nhà Linh.
Tôi nhìn thấy và mỉm cười, vây quanh trống không.
Rất q/uỷ quái.
Ở đó căn hề có gì.
Đứa kia cũng hề tồn tại.
Nhưng người cứ đến ngoại hình trẻ.
Nói đó một bé gái đáng chỉ tay ngược mà thôi.
Em lấy máy ảnh ra ghi hình.
Tôi ngơ ngẩn rời đi.
Em gái và nhất định bị rồi.
Nhưng trước khi đi, bất ngờ khóc em.
Rất chói tai, như mèo vậy."
Nói đến người đàn ông gục đầu xuống.
Ông ta căng thẳng đan tay.
Đột nhiên, ông ta mở lớn.
"Sau đó, cả cũng bắt đầu cảm có tay ngược tồn tại.
Khi đến nhà Linh, thường xuyên có thể thấy khóc hay cười con.
Tiếng đó rất chói rất nhỏ, đáng yêu chút nào, rất u ám.
Tiếng cười đó như chui vào tuỷ xươ/ng vậy.
Có đôi sữa.
Tôi nhìn cầm đút khí, nhưng trong cạn dần.
Giống như có một vậy.
"Này anh, anh bế bé đi, bé bò lên anh kìa."
Tôi thấy mỉm cười tôi.
Tôi cảm thấy mình nặng dần.
Thật như có thứ đó bò lên tôi.
Ngày hôm đó, sợ đến mức bỏ chạy.
Từ hôm đó cũng đến nhà nữa.
Có lẽ người cảm thấy một người xứng chức anh trai.
Nhưng rất sợ.
Hai tháng trước, gửi một ghi hình.
Đây ngày tồn tại kia ra đời, quay lại.
Tôi bật ghi hình lên.
Trong ghi hình, nhìn thấy đó.
Đứa đó tay ngược nhau, nằm trên em, nhìn thẳng vào tôi.
Hiểu sinh ra tồn tại.
Đứa đó chắc chắn m/a, bọn họ có thể ch*t đó chứ?
Xin dù gái kia thì thứ chúng cũng phải người mà m/a!"