Xuân Về, Anh Sẽ Tới

Chương 16

19/02/2025 21:31

Sáng Bảy, ngủ nướng ký túc xá.

Chín giờ sáng, chuông điện réo như cồn.

Giấc ngủ bị phá tan nhiên.

Chợt nhớ Duy có hôm nay sẽ về.

Cầm điện lên xem - anh ấy.

Giản Duyệt.

Tôi vội vã đ/á/nh răng rửa mặt chạy xuống, đứng đúng chỗ hôm trước xin số tôi.

Hậu quả việc bị ép thức dậy, dụi mắt ngủ "Sao ở đây?"

"Tớ đến tìm cậu!"

"Có chuyện gì sao?"

ngừng, mũi giày gõ nhẹ xuống đất.

Sau hồi lự, đưa tay từ sau lưng ra.

Một bó được gói cẩn thận.

"Thực ra tớ chuẩn bị từ hôm tỏ tình sau khi xem phim. Nhưng đến."

Tỏ tình ư?

Đột ngột quá.

đưa về phía tôi: "Từ hôm giúp tớ đợt quân sự, tớ đã thích Nhưng..." ngừng, chỉ "Cậu lời tớ được không?"

Ánh mắt đầy câu trả lời.

Sự việc quá ngờ khiến đầu đơ người.

Đúng kiểu hằng ước.

Đáng yêu, tinh nghịch phóng khoáng, từng nét đều thu hút.

...

Sao tim hề rung động?

Vẫn được sao?

Tôi từ ngữ cẩn thận: "Cậu dễ thương, tốt."

nghiêng đầu: "Cậu 'nhưng'."

Ừ, đúng.

"Nhưng... có tớ thích được."

Nét mặt tối sầm.

Tôi gom đống an ủi đầu, lại thôi.

Nói nhiều sai nhiều.

Một lúc sau, gật đầu như đã hiểu: "Cậu thích trai à?"

Giọng to, sáng Bảy trước ký túc vắng hoe.

Tôi liếc quanh: "Tớ Không đâu!"

Dù phủ nhận, mỉm cười đầy tâm lý: "Hóa ra vậy."

Không hiểu khẳng thế, vội giải thích:

"Tớ thích ông, thật mà! nữa... hai tên ông cục lắm... kinh t/ởm nữa."

Nghe hơi quá, nhưng nghĩ vậy.

Nụ cười dịu lạ:

"Sao thế? Hai người hay nữ thì có thực sự quan trọng đến thế không?"

Lần đầu nghe đó vậy.

Chỉ cần phân biệt giới tính?

Khoảnh khắc ấy, như sáng.

"Thực ra tớ nghe tin đồn với Duy học trưởng. Nhưng tớ thật lòng thích cậu, muốn hối tiếc nên thử đấy."

Lần nữa đưa bó hoa: "Vẫn tặng cậu, chúc hạnh phúc."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm