Chưa kịp tiêu hóa tin rằng tôi thích Kỳ, bố tôi - người đang dưỡng bệ/nh đột gọi điện về.
"Con còn nhớ tiểu thư gia là Dung không?"
Tôi vắt óc hồi lâu, lờ mờ nhớ ra hình ảnh một thiếu nữ mũi hiền lành. Trước đây cô ấy thường theo cha đến chơi tôi, tôi còn lưu giữ chút ấn tượng.
Bố cười hề hề trong điện thoại:
"Nhà có sự rồi. Bố định để con bé với Kỳ đấy."
Tôi không kìm được giọng chất vấn gay "Đính hôn? Ai cô với Kỳ? ấy đồng ý rồi sao?"
Bố ngạc nhiên: "Hai đứa này trai tài gái sắc, không được? Dung xinh đẹp, gia thế tính lại dịu dàng, A Kỳ không chối đâu."
Tôi chẳng nghe rõ chẳng nhớ nổi hai cha con nói gì tiếp, lặp đi lặp lại câu ấy trong đầu:
_A Kỳ không chối đâu._
Sở Kỳ thích cô sao? từng tiếp xúc chưa? Cô có đốc thúc cơm ngủ nghỉ đúng giờ không? cõng về phòng khi say xỉn không?
Tôi cúp mặc kệ tiếng gọi đằng sau của Tư Tuyền, lao xe phóng về nhà. phải nghe chính Kỳ nói ra suy nghĩ thật sự!
7 giờ tối, tôi lặng lẽ dùng chìa khóa mở Móc khóa một chú gấu nhỏ m/ua chuyến du lịch chú sư tử còn lại tôi đã tặng Kỳ.
Sở Kỳ mặc đen mặc đang ngồi làm trong phòng khách. cực kỳ cầu kỳ về kiểu dáng và độ thoải mái của trang phục, hết đều đặt may riêng.
Từ ngày sống chung, tôi được hưởng ké. Áo vest, lót, có nào tôi dùng nấy. ở hệt đang mặc, tôi có một chang, khác cỡ.
Tôi không muốn xử như vậy với người khác, càng không muốn đó được ái hơn tôi.