Tôi dữ ngồi ghế gặm cơn tức, khi chị xinh kia tới, ổn hơn.
Tôi cũng sắc, mà là thấy sẽ thấy thoải mái, thật sự thu hút ánh nhìn.
Chị xinh ý thấy sắc mặt đúng, tôi: sao thế?"
Tôi tất sẽ nói chuyện Thúy Thúy, xoa nặn ra cười: dày xuất huyết, thoải mái."
"Ồ, khó chịu sao?"
"Ừm, còn nôn ra m/áu, thiếu điều tưởng mình sắp ch*t."
"Cậu ch*t sao?"
"Đương rồi, ai ch*t chứ?"
Cô ấy tại chỗ hồi lâu, dường như đang suy nghĩ, sau đưa th/uốc lá trả tôi: "Vậy m/ua nữa.”
Tôi nghe mà khó hiểu.
Dạ dày xuất huyết liên quan gì đến m/ua th/uốc lá của tôi?
Nhưng ấy m/ua cũng thể ép m/ua, bèn trả hàng ấy.
Khi sắp dì Trần điện thoại tôi, bao nhiêu tiền.
Tôi nói hôm nay gần 100, bảo m/ua rư/ợu trước, sau nhập chút hàng.
Tôi phát rư/ợu đã b/án chắc hẳn là b/án vào ban ngày.
Tôi tất đồng ý, trong quầy.
Đợi trời giao ca lão, ra ngoài m/ua rư/ợu.
Vừa chưa bước, đột nghe thấy người đang tôi.
Tôi cúi nhìn, phát là Thúy Thúy.
Cô ấy dưới mái nhà tối tăm, đợi đến gần, ấy tôi: định đâu?”
"Đi nhập hàng."
"Đây là gì?"
"Tiền của hàng."
Cô ấy lắc đầu: "Dùng của bản thân cậu m/ua đi, đừng dùng của hàng. Tối nay còn dẫn bạn tới, cậu nhớ mời khách, sau mai cậu đừng nữa."
Tôi dữ đáp: à? Có đằng chân lân lên đằng hả? Đừng nghĩ từng sờ cậu cậu, là cậu cưỡng ép!"
"Cậu từ chức, còn trả tiền!"
"Dựa vào đâu?"
Hoàng Thúy Thúy muốn nói thôi, ấy im lặng giây lát, sau "Tối nay làm, lén mang theo cái gương nhỏ, ai m/ua th/uốc lá của cậu cậu gương tr/ộm người ta, nhất định đừng để bị phát hiện."
"Cậu phát đi/ên gì thế?"