Triệu Tư Tư ngơ ngác:

"Tiến sĩ Phương, chị gái cô không phải đang nằm viện sao? Sao lại nói ở trong này?"

Mọi người tò mò nhìn Phương Thiện, nhưng cô lại im bặt, cúi mắt đeo ba lô bước đầu tiên xuống đường hầm.

"Ý cô ấy là phần h/ồn chứ gì? Người thực vật, có lẽ do mất h/ồn."

Người ta có tam h/ồn thất phách. Tam h/ồn gồm Thiên h/ồn, Địa h/ồn và Mệnh h/ồn. Thiên h/ồn cùng Địa h/ồn không thường trú trong cơ thể, hay phiêu du bên ngoài.

Đôi khi đến nơi chưa từng đặt chân nhưng cảm thấy quen thuộc, đó là do Thiên h/ồn hoặc Địa h/ồn từng tới.

Mệnh h/ồn thì khác, tự chủ tư duy và hành động, thất phách đều do nó kh/ống ch/ế. Nếu Mệnh h/ồn chị gái Phương Thiện mắc kẹt trong cổ m/ộ, ắt sẽ thành người thực vật.

Nghe xong, Triệu Tư Tư sợ hãi nép vào Lâm Tân:

"Dưới này có thứ gọi h/ồn á? Em sợ quá đi!"

Giang Hạo Ngôn khịt mũi:

"Eo điệu dễ sợ."

Triệu Tư Tư trừng mắt định đ/á/nh hắn, tôi đẩy hai chị em sang bên:

"Đừng giỡn nữa! Hôm nay mí mắt tôi cứ gi/ật lia lịa, dưới này nguy hiểm lắm."

Tôi theo Phương Thiện xuống hầm. Lối vào lăng đ/á được quét dọn sạch sẽ, hai bên kéo dây điện lủng lẳng mấy bóng đèn. Đường hầm sâu hun hút, ánh sáng chẳng thể xuyên thấu vùng tối đặc quánh phía trước.

Vừa bước vài bước, bụng tôi đ/au quặn:

"Không ổn, bữa trưa có vấn đề!"

Mặt tôi tái nhợ. Triệu Tư Tư sững giây rồi cũng ôm bụng:

"Ái! Bụng em cũng đ/au quá!"

"Cơm trưa có đ/ộc!"

Phương Thiện đột nhiên ngoảnh lại nhe răng cười không biết vô tình hay cố ý: "Hà hà hà.."

Mọi người kinh hãi. Triệu Tư Tư r/un r/ẩy chỉ tay:

"Cô... cô bỏ đ/ộc hả?"

Phương Thiện chậm rãi tiến tới, nửa khuôn mặt chìm trong bóng tối dưới ánh đèn đường hầm, đôi mắt dị sắc khiến Triệu Tư Tư rú thét.

Cô ta đảo mắt:

"Trưa nay mọi người ăn món gì?"

Lâm Tân: "Gà rang ớt, cá hấp tứ Xuyên, đậu phụ thối."

Phương Thiện thở dài:

"Về đi vệ sinh đi. Người từ nơi khác đến Tứ Xuyên, mười người thì tám kẻ bị tiêu chảy. Là tôi sơ suất."

Vừa dứt lời, bụng tôi ầm ầm réo. Tôi x/ấu hổ ôm bụng:

"Tôi đi trước đây!"

Bên cạnh có nhà vệ sinh công cộng nhưng chỉ có một phòng. Tôi chiếm chỗ trước, mặc kệ tiếng đ/ập cửa tuyệt vọng bên ngoài.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm